Chương 35: Xin lỗi

Trở lại ký túc xá, Ngu Đạt lập tức mở ra túi của mình.

Bắt đầu lật xem cái nào có thể lấy ra làm lễ vật nhận tội.

Ngu Đạt buồn rầu nhìn túi của mình, thảo dược cùng dược tề đã từng lộ mặt trước bậc thầy độc dược, mà băng vải cũng đã giao cho đối phương, lấy cái gì tốt đây.

Tuy rằng dược tề cùng thảo dược còn có vài loại hình, nhưng là Ngu Đạt sợ hãi này đó không đủ mới mẻ, không đủ để khiến người nam nhân nghiêm khắc kia nguôi giận.

"A " Ngu Đạt ai thán một tiếng, "Nếu như có thể đi Gringotts mở ra kho hàng trong ngân hàng thì tốt rồi."

Đồ vật trong túi, trên cơ bản đều là cậu tại bên trong trò chơi sẽ thường thường dùng đến, mà đồ vật bên trong ngân hàng, thì càng thêm phong phú một ít.

Ngu Đạt nhất nhất tuần tra đồ vật bên trong túi, sau đó cậu dừng mắt tại một dạng đồ vật.

Tử huyết chi độc

Vật phẩm cấp bậc:85

Không buộc định

Tiêu hao phẩm

Yêu cầu cấp bậc:80

Sử dụng, trí mạng độc tố tràn ngập dòng máu của ngươi. Cho nên khi ngươi tiến hành cận chiến công kích địch nhân có khả năng bị nhiễm độc tố của ngươi, trong vòng 8 giây bị 2000 thương tích.

"Có lẽ cái này có thể khiến cho hắn hứng thú." Ngu Đạt đem cái chai có màu xanh lá mạ kia lấy ra.

Cái đồ vật này đều là cận chiến chức nghiệp dùng, cậu sở dĩ mang ở trên người, hoàn toàn là bởi vì đây là một trong những tài liệu chế tạo thuốc hay dùng trong chiến đấu đoàn đội—— Chiến đấu bát tô.

Tử huyết chi độc có thể khiến cho bậc thầy độc dược hứng thú là ở chỗ hắn ăn vào, có thể khiến cho địch nhân sử dụng công kích đối với hắn bị nhiễm độc tố, đây là một cái hiện tượng rất thú vị.

"Trong độc dược của phù thủy hẳn là không loại hình này." Ngu Đạt nghĩ nghĩ những phối phương mà cậu nhìn thấy, xác định quả thật như thế, lúc này mới yên tâm đem cái Tử huyết chi độc làm lễ vật.

Ngu Đạt viết dược hiệu của Tử huyết chi độc, tìm từ thành khẩn thỉnh Snape tiến hành nghiên cứu. Nói lời giải thích cậu cảm thấy vẫn là giáp mặt nói càng thêm có thành ý, nhưng là cậu thật sự không biết giáp mặt đưa đi, có thể hay không ăn một cái không cho khách vào nhà, vì thế cậu đến chỗ đỉnh tháp phía tây lấy một con cú mèo.

Cái chỗ này thực lớn, bốn phía không có cửa sổ, có điều kiện thông gió rất tốt.

Cho nên, cho dù nơi này là nơi cư trú của tất cả con cú mèo của trường cùng sủng vật cú mèo của học sinh cũng không có mùi gì khó ngửi.

Nhìn thấy cậu tiến vào, nhóm sinh vật huyền bí cũng không có phản ứng gì kinh hoảng, ngược lại thực cảm thấy hứng thú nhìn cậu.

Khi có con cú mèo nhìn đến bao trong tay cậu, càng kích động kêu to một tiếng.

Điều này càng là khiến cho những nhóm tiểu tử kia chú ý, chúng nó nhìn Ngu Đạt, mỗi cái đều mang bộ dáng nóng lòng muốn thử, tựa hồ là hết sức muốn cho cậu lựa chọn nó.

Tinh thần phục vụ mãnh liệt của nhóm người đưa thư khiến Ngu Đạt buồn cười cũng cảm thấy bội phục một chút.

Ánh mắt Ngu Đạt tại trên người nhóm cú mèo nhìn nhìn, sau đó cậu đi tới con cú mèo màu nâu đang đứng đối diện.

"Liền ngươi đi, không cần rất chú ý." Ngu Đạt đem gói đồ buộc vào chân con cú mèo đang giơ chân ra khi vừa nhìn thấy cậu đi về phía nó.

Vị trí mà cạu buộc tương đối cao, như vậy liền sẽ không gây trở ngại đối phương bay.

"Thỉnh giúp ta đưa đến hầm trong phòng làm việc của giáo sư Snape, giao cho Severus • Snape tiên sinh." Ngu Đạt nhìn con cú mèo nói.

Cậu cũng không có dùng qua con cú mèo truyền tin, cho nên cũng không biết những phù thủy kia là như thế nào sử dụng chúng nó.

Nhưng là đối với con cú mèo, nói ra địa chỉ cùng người nhận chính xác tóm lại là sẽ không phân biệt sai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!