Chương 21: Rời đi

Ngu Đạt không nhịn được hỏi: "Ngươi là Siri…"

Sau đó cậu nhớ đến Sirius là một tội phạm truy nã, mà Mark cái gì cũng không biết, liền ngậm miệng lại.

Tuy rằng cậu không có hỏi xong, thế nhưng vẻ mặt nghi hoặc ở trong mắt cậu đã hói lên sự nghi ngờ.

Nam nhân —— cũng chính là Sirius, hướng về phía cậu gật đầu, khẳng định suy đoán của cậu.

"Là Dumbledore để chúng tôi tới đón cậu." Một người đàn ông khác tiến lên một bước nói rằng.

"Ngươi là…" Ngu Đạt nhìn về phía một người khác, suy đoán thân phận của hắn.

Hẳn không phải là Snape chứ? Hai người này đứng chung một chỗ sẽ ôn hòa như vậy sao? Chuyện này quả là không thể.

"Ta là hắn ——" Bố Bố " bằng hữu." Một người đàn ông khác hướng về phía Ngu Đạt cười cợt, ánh mắt của hắn rất ôn hòa nhưng nụ cười kia lại có vẻ rất bỡn cợt.

Sirius ở bên cạnh hắn khó chịu hừ một tiếng.

"Ồ." Ngu Đạt gật đầu biểu thị cậu rõ ràng, "Cậu nói, Dumbledore phái các cậu đến đón tớ?"

"Đúng thế." Sirius ngắn ngủi trả lời một tiếng, sau đó hắn nhìn Mark đang nghi hoặc với vẻ mặt áy náy, đem Ngu Đạt kéo qua một bên, kín đáo đưa cho cậu một tờ giấy.

Ngu Đạt cúi đầu nhìn vào tờ giấy trong tay, chỉ thấy bên trên viết một hàng chữ: thân ái Y Đạt, bởi vì chuyện quá khẩn cấp, ta không thể không yêu cầu ngươi đi theo người mà ta nhờ đến rời đi. Trong khoảng thời gian tới cậu sẽ đến London, Số 12 quảng trường Grimmauld, nơi đó là một địa phương rất bí mật, sẽ bảo đảm an toàn cho cậu. Albus • Dumbledore

Sirius ở bên người cậu, ngăn cản ánh mắt đến từ mọi hướng nhìn vào, hắn cảnh giác nhìn kỹ những người đi qua đường bên ngoài cửa hàng.

"Xem xong chưa?" Sirius liếc mắt nhìn cậu.

"Xong." Ngu Đạt cũng bị cử động của hắn làm cho căng thẳng, cậu thấp giọng nói rằng.

Sirius trực tiếp liền rút ra một cái đũa phép, hướng vè phía tờ giấy kia phóng thích một cái thần chú.

Tờ giấy kia liền bay lên từ trong lòng bàn tay Ngu Đạt, tự động bốc cháy.

Ngu Đạt mau mau rút tay về, trừng Sirius một chút, người này cũng quá lỗ mãng, cũng không sợ đốt tới người.

Sirius căn bản cũng không có phát hiện cậu không cao hứng, hắn đẩy vai của Ngu Đạt: "Lấy đồ vật của cậu rồi chúng ta đi luôn."

Tính tình Ngu Đạt luôn luôn là khá là cẩn thận, từ lời mà hôm qua Snape cuối cùng nói với cậu, hơn nữa một người hầu như không lộ diện như Sirius lại mang theo thư do Dumbledore đích thân viết tới đón cậu, cậu liền biết, rời đi cửa hàng tựa hồ là không thể tránh khỏi.

Mark bất an nhìn ba người, nói với Ngu Đạt: "Có chuyện gì xảy ra?"

Ngu Đạt cũng không biết làm sao cùng người tốt này giải thích sự tình cậu phải rời khỏi.

Dù sao chuyện cậu vì đổi lấy thân phận mà nương nhờ vào Dumbledore tựa hồ là một cái việc không tiện công khai.

"Ngài cũng biết, con vốn là không phải người của thế giới này… Bởi vì một ít nguyên nhân, con cần tạm thời rời đi một quãng thời gian." Ngu Đạt nhíu lại lông mày đối với Mark nói.

"Con muốn rời khỏi bao lâu? Còn có thể trở về sao?" Mark ưu sầu nhìn cậu bé mà mình coi là con trai này.

"Con sẽ trở về, chờ sự tình kết thúc. Con bảo đảm!" Ngu Đạt thành khẩn nói, "Hơn nữa địa phương mà con đến cũng không xa, chỉ có điều là ở…"

Ngu Đạt muốn nói cậu chỉ là đi London mà thôi, lại phát hiện đầu óc của cậu đột nhiên trắng xóa, làm sao cũng nhớ không nổi địa chỉ.

Cậu chớp mắt vài cái, không hiểu chuyện gì xảy ra, không thể làm gì khác hơn là quay về phía Mark nói: "Thật sự không xa."

Cứ việc không muốn, thế nhưng Mark tựa hồ là rõ ràng lý do cậu không thể không rời đi, dù sao thân phận của cậu bé đến từ dị giới này là đặc biệt như vậy.

Ngu Đạt không có cái gì để thu thập, đồ vật quan trọng của cậu đều đặt ở trong túi ở không gian.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!