Chương 10: Dạy học

Vị giáo sư này hôm nay lại mặc một thân đen, chẳng lẽ cũng có đam mê giống thầy giáo già trong phòng thí nghiệm thích mặc một thân trắng?

Ngu Đạt nhìn thấy hắn cúi người xuống quan sát đốt ngón tay của Zuo Nuozi.

"Đây là đũa phép của cậu ở thế giới kia?" Hắn cẩn thận từng li từng tí một đưa tay ra, phân biệt nâng hai cây đũa phép đều dài mười ba tấc lên đem đến trước mặt để quan sát.

Đây vẫn là lần đầu tiên sau khi hắn biết thân phận của Ngu Đạt không e dè khơi lên chuyện Ngu Đạt đến từ một thế giới khác.

Hơn một tuần lễ giao lưu, Ngu Đạt vẫn cảm thấy hắn đem cậu phảng phất như là đến từ một ngõ hẻm nào đó của Địa Cầu.

"Đúng thế." Ngu Đạt đáp lại.

Không biết giáo sư Snape làm cái gì mà đũa phép của cậu đột nhiên tỏa ra một trận ánh sáng chói mắt.

"Thật là một cây đũa phép cường đại." Hắn thán phục.

Đúng vậy.

Ngu Đạt có một chút tự đắc.

Dù sao đây chính là một trong những cây vũ khí pháp hệ mạnh nhất trước khi cậu đến thế giới này.

Thuộc tính của nó tương đối tốt.

Tuy rằng Ngu Đạt không biết trị số lam điều huyết điều cụ thể của nhân vật bên này, nhưng là cậu tự nhận cứ coi như cậu không mặc một bộ trang bị cao cấp cũng phải so với những phù thủy này mạnh hơn nhiều.

Có thể thấy bản thân thuộc tính của phù thủy ở đây cùng với nhân vật trong game chênh lệch lớn đến thế nào, chứ đừng nói đến theo sự tăng trưởng ngày càng cao của các phiên bản cũng càng có nhiều trang bị tăng cường thuộc tính cho người chơi. Những trang bị đó so với những loại vũ khí của phù thủy nơi này lại càng mạnh hơn nữa.

Đáng tiếc mình lại là một cái tiêu chuẩn PVE ( player versus environment: người chơi tương tác với môi trường trong game) mục sư, vẫn là một cái thuần bơm máu mục sư.

Trong túi có những thứ mặc dù không tệ lại còn rất đầy đủ nhưng những cái đó bất quá chỉ là khi mà đoàn đội không cần cậu trị liệu thì cậu sẽ đóng vai một người do thám một tí mà thôi.

Có người yêu thích chơi chiến sĩ, làm tấm khiên che ở trước mặt mọi người, cũng có người lại thích đánh nhau, hết sức chuyên chú công kích, cho nên sẽ có người yêu thích thêm máu cho người khác, trải nghiệm các loại cảm giác khống chế sinh tử ở trong tay cũng không có gì kì lạ.

Ngu Đạt chính là một người như vậy, vì lẽ đó trang bị của cậu mặc dù không tệ, cứ việc thỉnh thoảng sẽ làm do thám một tí, cứ việc chủ tịch của đội công kích trong đoàn đã tự tay dạy cậu đánh nhau, nhưng trị số thương tổn của cậu vẫn là không tốt.

Nhưng là làm một vú em có hai thiên phú trong đoàn đội, cậu không thể không gánh vác gánh nặng này, cũng còn vì hai trị liệu khác trong đội đều là em gái nữa. Cũng không thể gọi hai em gái ấy vào thời khắc mấu chốt đi lên chịu trận đi!

Vì lẽ đó, đoàn trưởng đưa trang bị pháp hệ thừa ra từng cái từng cái kín đáo đưa cho cậu.

Cái đốt ngón tay của Zuo Nuozi này chính là vì nguyên nhân như vậy mà đến tay cậu.

Cậu có hai cái.

Một cái tăng lên thiên phú trị liệu, một cái tăng lên thiên phú công kích.

Snape đối với vật phẩm này không hiểu nhiều bằng Ngu Đạt, nhưng chỉ cần hắn dùng một số phép thuật hơi tra xét một tí, cái đũa phép này liền đem đến cho hắn đủ loại khiếp sợ.

Sử dụng đũa phép này, khi thi triển phép thuật thì ma lực tuần hoàn sẽ nhanh hơn, khi sử dụng thì ma lực của bản thân đũa phép cũng sẽ đồng dạng tạo tác dụng.

Nói đơn giản, dùng cái đũa phép này để quyết đấu, tốc độ của hắn càng nhanh hơn, cùng một thần chú nhưng ma lực sẽ lớn hơn.

"Khiến người ta khó có thể tin" Snape thần sắc phức tạp.

Nói vậy thì cây lão đũa phép trong truyền thuyết cũng chỉ như thế.

Mà cái người tên Ngu Đạt này, liền không hề phòng bị đưa cho mình một cây đũa phép như thế.

Điều này chắc cùng với hệ thống phép thuật của đối phương có quan hệ, dù sao đối phương không cần sử dụng đũa phép cũng có thể thi triển phép thuật, mà phù thủy vừa vặn lại ngược lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!