Bảng điện tử lớn trên sân vận động hiện lên sơ đồ thi đấu theo từng cặp.
Koutaro nhìn lên bảng thi đấu, lại quay sang nhìn Kaminari bên cạnh. Cũng lúc, Kaminari cũng quay sang nhìn cậu.
" Dù là Koutaro tớ cũng sẽ không chịu thua đâu."
" Trùng hợp ghê, tớ cũng vậy." Bởi vì còn túi ngủ và một tuần đá bào đang chờ tớ!
...
Sau khi phố biến cách thức thi đấu của vòng ba là khoảng thời gian nghỉ ngơi và vui chơi. Trong khi hầu hết mọi người đều ở lại trong khu vực sân thi đấu hoặc nghỉ ngơi ở trong căn tin thì Todoroki rời khỏi sân vận động, một mình bước tới khu vực vắng vẻ.
Anh đang cố gắng giữ cho mình sự tỉnh táo và tĩnh tâm nhất có thể.
Ít nhất là cho tới khi một tiếng gọi vang lên.
" Nè, Todoroki!
"Todoroki hơi ngạc nhiên ngẩng đầu. Koutaro trong tay cầm theo một đống đồ chạy tới, và cũng do chạy quá nhanh nên suýt chút nữa ngã sấp xuống. Rất may là Todoroki kịp vươn tay ra kéo người lại." Có chuyện gì vậy?"
" Cậu...". Koutaro cúi người thở hồng hộc. " Sao cậu đi xa quá vậy? Chạy tới đây mệt ghê!
"Todoroki muốn tìm một nơi yên tĩnh nên đã đi tới khu vực gần bìa rừng, từ sân vận động tới đây cũng không xa lắm đâu, chỉ là do thể lực của Koutaro quá kém thôi. Nhưng anh cũng không hiểu làm sao mà Koutaro có thể tìm ra được chỗ này, kì diệu quá đấy! Hiện tại, Todoroki mới chú ý tới đống đồ trong tay Koutaro -- Là pudding và kem. Koutaro ngồi xổm xuống, xếp hết kem và pudding ra:" Tớ mua pudding nè! Nhưng mà do khu căn tin đông quá, chỉ còn pudding thường thôi. Kem cũng bị chảy hơn một nửa.
Nên là...
"Todoroki: À, tớ hiểu rồi... (・_・ヾ [ N phút sau ] Koutaro ngồi bên cạnh Todoroki ăn kem, đôi mắt híp lại đầy vui vẻ. Tâm trạng phiền muộn của Todoroki bỗng vơi đi phân nửa. Đáng yêu quá! Xài siêu năng lực để ngắm cảnh này thì cũng không phí chút nào! Trong khi Todoroki đang ngây người nhìn Kouato thì chàng trai nọ bất ngờ tiến sát gần anh gọi một tiếng:" Todoroki
-kun."
Khiến người nào đó giật mình, khuôn mặt đỏ bừng:S --Sao vậy?
" Cậu... muốn thắng vòng này lắm đúng không?
". Koutaro vô cùng nghiêm túc Một câu hỏi vô cùng bất ngờ khiến Todoroki sững lại, qua hồi lâu mới đáp lời." Đúng vậy.
"Koutaro gật đầu, phủi tay rồi đứng bật dậy:" Tớ biết rồi."
Todoroki khó hiểu:" Gì cơ...?"
" Không có gì đâu.". Koutaro mỉm cười, vươn tay với Todoroki. " Chúng ta quay lại sân vận động thôi, cũng không còn nhiều thời gian đâu."
Từ nãy tới giờ, bọn họ ngồi ở đây cũng cả tiếng rồi còn gì.
Todoroki hơi chần chừ vì không hiểu nổi suy nghĩ của Koutaro, nhưng sau cùng vẫn vươn tay nắm lấy bàn tay của Koutaro, cùng trở về sân vận động.
Background lá rơi vô cùng thơ mộng, lại còn tay trong tay đối phương. Một khung cảnh lãng mạn tới thế, vậy mà trong đầu hai con người này lại như sau:
Koutaro:
Tay của Todoroki mát ghê, dễ chịu quá ~
Todoroki: Mềm mại, đáng yêu.
Hai cái con người ngây thơ này! Tình tứ đâu?! Tim bay phấp phới đâu rồi! Uổng cho một khung cảnh như vậy, hai đứa bây coi nhau là bạn bè bình thường là sao?!
[...]
Lúc Koutaro và Todoroki quay trở lại sân vận động, trận đấu của Izuku và Shinso chuẩn bị bắt đầu. Cả hai ngồi vào vị trí được sắp xếp cho lớp A trước ánh mắt đầy ý vị của cô nàng Ashido.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!