Edit + Beta: Queenie_Sk
"Thân phận nạn nhân đã được xác nhận, là điều dưỡng thuộc khoa giải phẫu, tên Uông Thiến Thiến."
Gương mặt Lục Yên chẳng mấy chốc trắng bệch, cảm giác thái dương như bị ai đó chặn lại rồi bắn hai phát súng, đùng một tiếng, đầu óc nổ tung.
Giang Thành Ngật nhìn chằm chằm sắc mặt không chút hồng hào của Lục Yên.
Nhiều năm trước, anh cũng đã từng chứng kiến vẻ mặt tương tự như vậy; chỉ khác là, ngoại trừ kinh ngạc, khuôn mặt cô khi đó mang đầy nét bi thương.
Vài giây sau, anh tiếp tục lên tiếng,
"Ngày 29 tháng 11, cũng chính là chiều hôm qua, cô có gọi cho Uông Thiến Thiến một cuộc, thời gian là 18:17 phút, có thể kể lại tình huống là như thế nào không?"
Lục Yên đã lấy lại tinh thần, cô nuốt nước miếng, cố gắng hết sức điều khiển tâm trạng, nhưng cho dù nỗ lực tới mức nào tim vẫn đập rất nhanh, hai chân mềm nhũn.
Khó khăn lắm mới có thể mở miệng, có gì đó nghèn nghẹn nơi cổ họng:
"Chiều hôm qua tôi gọi cho Uông Thiến Thiến một cuộc, nhưng lúc đó cô ấy không nhận điện, sau đó cô ấy mới nhắn tin cho tôi, nội dung tin nhắn là: Bác sĩ Tiểu Lục, hiện tại tôi không tiện nghe điện thoại. Tôi nghĩ cô ấy không sao nên không gọi lại nữa."
Cảnh sát đi theo Giang Thành Ngật là một người đàn ông không quá ba mươi đang cúi đầu ghi ghi chép chép:
"Bác sĩ Lục, tại sao lúc đó cô lại gọi cho Uông Thiến Thiến?"
Lục Yên quay đầu nhìn bình nước nóng lạnh trong góc phòng, cổ họng cô khô khốc, cần phải uống chút nước,
"Tôi có thể … uống cốc nước trước được không?"
Giang Thành Ngật nhìn cô, không lên tiếng, vị cảnh sát kia cười cười đáp lời:
"Bác sĩ Lục đừng quá lo lắng, chúng tôi chỉ đến đây tìm hiểu tình hình. Cô cứ uống nước, không vội, từ từ nhớ lại chuyện hôm đó."
Lục Yên gật đầu, rót cho mình cốc nước: "Khuya hôm trước tôi chịu trách nhiệm phó ca trực, rạng sáng một giờ bị gọi đến phòng giải phẫu hỗ trợ. Cũng đêm hôm đó người phụ trách phó ca trực bên điều dưỡng chính là Uông Thiến Thiến; tuy nhiên, điện thoại của cô ấy không liên lạc được.
Tình huống này là điều hiếm thấy trong ngành của chúng tôi. Chiều hôm qua, tôi nhớ đến việc này, lo cô ấy gặp chuyện gì bất ngờ nên phải gọi lại.
"Cảnh sát kia hỏi tiếp:"Đêm đó … Cũng chính là rạng sáng ngày 29 tháng 11, đồng nghiệp nào gọi cho Uông Thiến Thiến?
Thời điểm gọi điện thoại cô có ở bên cạnh không?
"Lục Yên ngừng vài giây mới trả lời:"Là một trợ lý điều dưỡng mới vào làm, tên Hứa Trân. Khi tôi đến chỉ nghe nói lại cô ấy nói có gọi cho Uông Thiến Thiến.
Sau đó, tôi lại ở trong phòng giải phẫu nên …
"Anh cảnh sát trẻ nói tiếp:"Vì lẽ đó, thật ra cô chưa từng trực tiếp nói chuyện điện thoại với Uông Thiến Thiến.
"Lục Yên yên lặng, đây là sự thật. Anh cảnh sát nhìn Giang Thành Ngật một chút, rồi hỏi tiếp:"Quan hệ giữa cô và Uông Thiến Thiến tốt không? Bình thường tính cách cô ấy như thế nào?
Còn nữa, gần đây cô ấy có biểu hiện khác lạ trong sinh hoạt hàng ngày hay trong công việc không?Lục Yên suy nghĩ:Tôi và Uông Thiến Thiến chỉ quen biết sơ sơ. Quãng thời gian cô ấy làm luận văn có từng hỏi tôi vài vấn đề. Tính cô ấy khá hướng nội, tận tâm trong công việc. Còn cuộc sống cá nhân của cô ấy …. Tôi chỉ nghe nói cô ấy sắp kết hôn.
Mấy ngày trước cô ấy có thông báo trong nhóm chat.
"Lục Yên lấy điện thoại, bắt đầu lục lại tin nhắn, lội lên rất lâu mãi mới nhìn thấy dòng chữ: Ngày 29 tháng 12 (nông (1); đông chí), nhà hàng Oden, 12 giờ trưa, Uông Thiến Thiến kết hôn. (1) nông: nông lịch, âm lịch Cô nhìn màn hình chủ:"Ngày kết hôn vừa vặn đúng ngày này tháng sau.
"Những chuyện này dĩ nhiên cảnh sát đã điều tra; vì vậy, sau khi Lục Yên khai, cả Giang Thành Ngật và cảnh sát kia đều không có bất kỳ biến hóa nào. Anh cảnh sát nhìn Giang Thành Ngật, hỏi câu cuối cùng:"Bác sĩ Lục, có thể cho biết khoảng thời gian từ 18:00 – 00:30 hôm qua cô ở đâu không?
"Lục Yên không trả lời ngay, cô đưa mắt đầy ngạc nhiên về phía Giang Thành Ngật. Anh cũng đang nhìn cô chằm chằm, ánh mắt sâu thẳm, bình tĩnh không gợn sóng. Một lúc sau, cô bình tĩnh trả lời:"Ở Karaoke Kim Hải, tham gia họp lớp, bữa tiệc kéo dài đến 00:30 mới tan, sau đó tôi ngồi xe bạn học cấp ba về nhà.Được!
"Anh cảnh sát đóng sổ ghi chú lại, đứng dậy:"Cám ơn bác sĩ Lục, chúng tôi còn một vài vấn đề muốn điều tra thêm, có thể nhờ cô mời y tá trưởng khoa giải phẫu đến được không?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!