Chương 7: (Vô Đề)

Edit + Beta: Queenie_Sk

Lục Yên đỡ Đường Khiết ra ngồi ở phía sau, nói với người lái xe hộ,

"Phiền anh chở đến Ngự uyển Nam Loan."

Đường Khiết vung vung tay:

"Đi bệnh viện Phụ Nhất."

Anh ta bình tĩnh nhìn chằm chằm kính chiếu hậu, đợi bọn cô ra quyết định.

"Cậu say rồi, tớ đưa cậu về trước." Lục Yên kiên nhẫn cài dây an toàn cho Đường Khiết.

"Không say, tớ không say, đi đến chỗ cậu trước." Đường Khiết đoạt lại dây an toàn, tự mình cài,

"Anh đẹp trai, nghe tôi, đi bệnh viện Phụ Nhất trước."

Tài xế khởi động máy, Đường Khiết cởi áo khoác, gãi gãi tóc để tỉnh táo một chút, rồi quay sang nhìn Lục Yên.

Lục Yên đang cúi đầu, gương mặt vẫn như trước, lấy điện thoại, bắt đầu xem tin nhắn nhóm công tác.

Ánh mắt của cô rất chăm chú, dường như sợ sót tin quan trọng của khoa.

Lại bộ dạng này …

Đường Khiết giật lại di động của Lục Yên, bóp mạnh bả vai:

"Hôm nay chúng ta nói cho rõ ràng đi … Rốt cuộc năm đó cậu và Giang Thành Ngật xảy ra chuyện gì?"

Lục Yên gỡ ngón tay của cô bạn mình ra, giọng điệu thờ ơ:

"Cái gì xảy ra chuyện gì?"

Đường Khiết nheo nheo mắt: "Tối nay, kể từ lúc Giang Thành Ngật đến cậu bắt đầu không bình thường. Chuyện năm đó tuy rằng tớ không biết rõ ràng, nhưng thấy cậu suốt mấy năm nay không hề đả động đến, tớ cho rằng Giang Thành Ngật là người có lỗi với cậu.

Tuy nhiên, đêm nay tớ đã rõ rõ ràng ràng, nếu Giang Thành Ngật có lỗi với cậu, người nên khó xử phải là cậu ấy, không phải cậu?"

Nhớ năm đó, khi biết tin Lục Yên và Giang Thành Ngật chia tay là thời điểm bắt đầu khai giảng năm học mới trên giảng đường đại học.

Kỳ nghỉ hè ấy xảy ra quá nhiều việc, từng hình ảnh giống như tia chớp, xẹt nhanh đến mức Đường Khiết chưa kịp nhìn kỹ.

Khi đợt thi đại học vừa kết thúc, tất cả đều sóng yên biển lặng. Lần đầu tiên họp lớp, quậy phá tưng bừng, sau đó cứ cách mấy hôm lại tụ họp. Lục Yên và Giang Thành Ngật đang yêu, thường xuyên không thấy bóng dáng.

Đặng Mạn thì yên tĩnh một cách khác thường, cả ngày chỉ ôm lấy tivi xem phim bộ, phim hoạt hình.

Còn Đường Khiết đang trong cơn hưng phấn đi làm thủ tục hộ chiếu và xin visa, chuẩn bị con đường du lịch sau tốt nghiệp mà cô ấy đã mong chờ từ lâu.

Tháng sáu, mặt trời sáng đến chói mắt, cơn gió nhẹ dịu thoảng hương hoa, cuộc sống chưa bao giờ tràn trề sinh lực như lúc này, mỗi sáng tinh mơ tỉnh giấc đều hưng phấn khó tả.

Thế nhưng, khi bọn họ còn đang chìm đắm trong tương lai tươi sáng phía trước, thì bóng tối lặng lẽ áp sát, không bao lâu bọn họ nghênh đón một sự việc đả kích mạnh nhất trong cuộc đời mình.

Sau khi có điểm thi đại học, Lục Yên vẫn duy trì được thứ hạng cao, Đường Khiết phát huy vượt xa thường ngày, may mắn đạt được số điểm vào Đại học Y thành phố S.

Chỉ có Đặng Mạn, không đỗ được bất cứ nguyện vọng nào.

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Còn nhớ ngày điền nguyện vọng, Đường Khiết là người đến sớm nhất, cứ tưởng sẽ là người đầu tiên đến lớp, không ngờ vừa vào phòng học, có người đã đến từ lâu, đang yên lặng đối chiếu bảng điểm nguyện vọng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!