Edit + Beta: Queenie_Sk
Đang cân nhắc xem nên trả lời thế nào … đột nhiên điện thoại Đường Khiết gọi đến.
"Lục Yên, tớ vừa xuống máy bay!"
Lục Yên ngữ điệu lười nhác:
"Ha ha … Rốt cuộc cậu cũng được đặc xá rồi!"
"Trước tiên không bàn đến những chuyện này, tớ đã nói với cậu, cậu biết Giang Thành Ngật về thành phố S rồi không … Tối nay sẽ tham gia buổi họp lớp, cậu không thấy Đinh Tịnh gửi tin nhắn nhóm à?"
Nghe được cái tên Giang Thành Ngật, Lục Yên khẽ khựng lại.
Đường Khiết tuy thuộc kiểu người ồn ào, nhưng không hề vô tâm, ngay lập tức nhận ra ngay. Cô ấy vội trách móc:
"Cậu đừng lên tiếng, tớ biết cậu muốn nói gì - - -"Việc này không phải đơn giản ư, không đi là xong.
Lục Yên liếc mắt, không hổ là bạn thân nhiều năm của cô.
Cô giữ bình tĩnh, rồi hắng giọng đổi sang một câu trả lời hợp lý khác:
"Tối nay thật sự là không đi được,"ông chủ
"vừa tặng cho một bài luận, tớ phải dành thời gian tra cứu tư liệu."
Đường Khiết chậm rãi lên tiếng:
"Thật ra họp lớp năm nào cũng có, vắng mặt một lần thì chẳng có gì, cậu có thể lấy cái cớ này cho qua chuyện thì được. Tuy nhiên hôm nay khẳng định là không! Cậu biết không, Đinh Tịnh lấy danh nghĩa đã tốt nghiệp tám năm làm"cờ hiệu
", mời cả bảy giáo viên chủ nhiệm, dĩ nhiên bao gồm cả giáo viên của lớp chúng ta. Từ tháng trước Đinh Tịnh và các bạn trong lớp thi nhau hô hào, phải sắp xếp công việc, không ai được phép vắng mặt."
Có việc này sao?
Lục Yên mờ mịt.
Cô mở tin nhắn nhóm xem, kéo lên phía trên một chút, rất nhiều sự việc đã bị bỏ lỡ, bây giờ đọc lại mới phát hiện… Cô quá bận, ngoại trừ những nhóm chat có liên quan đến công việc, trên cơ bản mấy nhóm khác cô không quan tâm lắm.
Đường Khiết nhắc đến cô bạn này Lục Yên có biết, Đinh Tịnh là trưởng nhóm, là người náo nhiệt nhất, nhóm chat một ngày có hơn một ngàn tin nhắn, Lục Yên nhìn thôi cũng đau hết đầu, làm gì có thời gian đọc hết.
"Tuần trước trong chat group thầy Chu có hỏi thăm cậu. Tớ biết cậu bận nên trả lời thay, nói chắc chắn cậu sẽ đi, thầy nghe vậy rất vui. Thầy bệnh nặng mới khỏi, hiếm có dịp thầy ra ngoài tụ tập với bọn mình, năm đó thầy cũng rất coi trọng cậu. Cậu thật sự không thể không đến!"
Lục Yên cào cào đám tóc rối, không lên tiếng.
Thầy Chu là chủ nhiệm năm cấp ba bọn họ. Năm ngoái thầy được chẩn đoán bị ung thư tuyến giáp, buộc phải đến bệnh viện Phụ Nhất làm giải phẫu. Khi ấy cô còn chưa tốt nghiệp, vì thầy Chu cô đã xin giáo sư chủ nhiệm Vu Bác đích thân gây mê cho ca giải phẫu của thầy.
Sau khi xuất viện, thầy Chu ở nhà tĩnh dưỡng, coi như về hưu sớm.
Tính ra đã gần nửa năm chưa gặp mặt.
Cô do dự một chút, tiện tay bấm nút mở loa ngoài, đứng lên.
Vào phòng tắm, lấy kem đánh răng, nhìn mình trong gương, bắt đầu đánh răng.
Trong điện thoại Đường Khiết vẫn đang thao thao bất tận: "Bây giờ vẫn chưa đến năm giờ, tiệc ở Karaoke Kim Hải, tớ đi từ sân bay, đang tiến vào nội thành. Đầu đuôi câu chuyện tớ đã kể với cậu rõ ràng rồi, Đinh Tịnh chắc chắn đã chuẩn bị đầy đủ, cậu có thể tưởng tượng ra được.
Vậy có đi hay không? Nếu đi thì nhắn tin cho tớ, tớ lái xe đến đón cậu luôn.
"* Một tiếng sau, ở con ngõ nhỏ Lục Yên trông thấy Đường Khiết và chiếc SUV quen thuộc."Này, cho cậu!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!