Từ phòng ăn, Lục Yên đi ra huyền quan. Cô nhớ lúc vừa rồi vào nhà cô để túi xách ở đó, nhưng bây giờ lại không thấy đâu. Cô đảo mắt một vòng tìm kiếm, rốt cục chiếc túi xách cô đang yên vị ở trên ghế sofa phòng khách.
Có lẽ vừa rồi Giang Thành Ngật tiện tay mang qua đó cho cô.
Cô đưa mắt nhìn anh, anh vẫn đọc tài liệu, không có ý định muốn nói chuyện.
Cô không có cách nào khác đành phải cụp mắt, ngồi xuống sofa rồi rút điện thoại kiểm tra.
Có mấy cuộc gọi lỡ của Đường Khiết, vừa rồi ở trong bếp nên không nghe.
Cô gọi lại. Điện thoại được kết nối, thanh âm lười biếng của Đường Khiết vang lên:
"Ái chà, cuối cùng cũng có người nhớ đến chiếc điện thoại thân yêu. Vừa rồi làm gì đó?"
Đang định trả lời thì bên tai Lục Yên vang lên những tiếng bước chân, Giang Thành Ngật không biết đi vào phòng khách từ lúc nào, đặt tập tài liệu lên bàn trà, ngồi xuống ghế sofa đối diện.
Lục Yên nghiêng người:
"À! Vừa rồi nấu cơm nên không nghe!"
Nấu cơm?!!! Đường Khiết nở nụ cười gian xảo,
"Cậu làm cơm cho Giang Thành Ngật? Được …. Được! Coi như Giang Thành Ngật cũng có cách. Đã nhiều năm như vậy chưa thấy đóa hồng này bị hái đi, chàng trai ấy vừa xuất hiện …"
Giọng Đường Khiết khá lớn, Giang Thành Ngật ngồi gần cô, Lục Yên buộc phải cắt ngang:
"Này … rốt cục muốn nói gì???"
Đường Khiết quay về chủ đề chính:
"Thứ hai rồi, đã có thể trích xuất được camera. Truy ra tên khốn kia chưa?"
Lục Yên ừ à, cô không muốn bạn mình quá lo lắng, nên trả lời đại khái:
"Gần như biết được đối tượng là ai!"
Đáp án này của cô dĩ nhiên không làm Đường Khiết hài lòng:
"Tốt nhất bắt hắn ngay trong ngày mai, để mỗi ngày không phải sống trong cảnh sợ hãi. À! Mai cậu làm ca nào? Sinh nhật Đại Chung, bọn tớ tổ chức tiệc buffet, nếu cậu rảnh thì chạy qua chung vui nhé!"
Từ nhỏ, cha mẹ Đại Chung được cử sang Mỹ công tác một thời gian. Sau này về nước nhưng nếp sống gia đình nhà Đại Chung cũng Tây hóa, sinh nhật hàng năm đều tổ chức tiệc theo dạng buffet.
Năm ngoái Lục Yên trực ca đêm, nên không dự.
Năm nay nếu không chịu xuất hiện thì chắc chắn xong đời.
"Tớ biết nói cậu hơi trễ nhưng Đại Chung vừa về nước. Hai ngày trước chúng ta lại loay hoay tìm chỗ trốn tên biến thái kia nên chưa để tâm lo đến chuyện này."
Lục Yên lên tiếng:
"Tớ xong ca trực sẽ chạy qua. Mấy giờ khai tiệc? Tổ chức nhà cậu hay nhà cậu ấy?"
Đường Khiết sung sướng ra mặt:
"Tối, nhà anh ấy. Đại Chung mời rất nhiều bạn làm bên ngành điện ảnh. Nhất định bữa đó chơi rất vui. Đừng quan tâm mấy giờ …. Cứ xong việc thì cậu chạy qua. Đúng rồi! Cả Giang Thành Ngật nữa, hai cậu đến chung, để tớ gửi thiệp qua email cho cậu ấy!"
Lục Yên ngẩn người, nhìn Giang Thành Ngật. Anh vẫn chăm chú nghiên cứu tài liệu.
Yêu cầu này quá đột ngột, Giang Thành Ngật chưa chắc đã đồng ý, cô do dự:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!