Edit + Beta: Queenie_Sk
Nếu như lấy bệnh viện Phụ Nhất là điểm giữa, như vậy khu Tùng Sơn và Phân cục An Sơn nằm ở hai đầu. Từ phân cục An Sơn muốn về khu nhà ở đường Tùng Sơn buộc phải đi ngang qua bệnh viện Phụ Nhất.
Lão Tần ngậm điếu thuốc, cánh tay tì trên cửa xe, phà khói, nhàn nhạt nhìn ra bên ngoài.
Xe lăn bánh, lần lượt đi ngang qua thư viện, trung tâm thương mại, khách sạn, quá lên phía trước chính là bệnh viện đứng đầu thành phố, bệnh viện Phụ Nhất ….
Hiện tại ở trong xe chỉ cần ngửa đầu liền có thể trông thấy bệnh viện cao tầng hiện đại; tuy đã là giờ tan tầm nhưng đèn đuốc vẫn sáng trưng.
Ngoài cửa sổ ồn ào bao nhiêu thì trong xe im lặng bấy nhiêu, anh ta khẽ rít một hơi thuốc, cổ họng ngứa ngáy, không nhịn được bắt đầu tìm chuyện tán gẫu:
"Để đi làm thuận tiện đội trưởng Giang mới cố ý mua nhà ở khu đường Tùng Sơn?"
Giang Thành Ngật nhìn kính chiếu hậu, bật đèn xi nhan, bắt đầu tiến vào làn đường đi thẳng: Không phải!
Lão Tần gật gù:
"Cũng đúng! Làm nghề như chúng ta quanh năm"Ăn gió nằm sương
", không ở yên một chỗ, cần gì phải cân nhắc nhà xa nhà gần. Theo tôi thấy đa số các bác sĩ ở bệnh viện Phụ Nhất là thích hợp ở khu đường Tùng Sơn nhất; nhưng mà, nghe nói giá rẻ nhất ở khu này cũng mấy chục triệu, mua được nhà ở đây đều phải là đại gia. Haizz …. Có câu nói thế nào nhỉ …"Sinh ra đã ngậm thìa vàng
". Đội trưởng Giang, câu này có phải đang nói về cậu không..."
Giang Thành Ngật cười cười, mở radio:
"Nếu như Lão Tần thấy chán, có thể nghe radio."
Lão Tần cười hề hề tự trách bản thân đang yên đang lành lại chọc vào ổ kiến lửa. Từ trước đến nay Giang Thành Ngật không thích lôi chuyện đời tư ra bàn tán, câu vừa rồi của anh ta đội trưởng Giang phải đáp thế nào chứ?
Để bớt lúng túng, anh ta mở tay dò đài:
"Nghe nhạc, nghe nhạc!"
Chuyển qua mấy kênh, toàn phát nhạc rock n roll, anh ta khẽ cau mày, thầm nghĩ chắc có lẽ Giang Thành Ngật cũng không thích.
Thấy Giang Thành Ngật chuyên tâm lái xe, lão Tần vặn đến chương trình mình thường hay nghe
"Bát quái lúc 7 giờ rưỡi".
Tiết mục này khá thú vị, phát sóng vào 7 giờ rưỡi tối hàng ngày. Đầu tiên là do người dân gọi điện thoại vào số máy của chương trình, người dẫn chương trình sẽ nối máy, nội dung đủ mọi chuyện ly kỳ, thường là những chuyện quái lạ quanh nơi bọn họ sinh sống, đôi khi cũng xen lẫn vài tiếng đàm luận.
Nội dung cũng không chính xác cho lắm, nhưng trên đường mở nghe chơi chơi cũng giết thời gian. Do vậy tiết mục phát sóng đã mấy năm nhưng vẫn hot.
Trong radio truyền đến giọng của một phụ nữ trung niên, bà ta đang kể lại chuyện làm sao có thể thông qua những manh mối nhỏ phát hiện ra chồng mình ngoại tình một cách sinh động nhất.
Khi lão Tần mở lên thì bà ta đã kể được hơn nửa câu chuyện, nhưng bởi giọng đối phương êm tai, thanh âm rõ ràng nên khá cuốn hút.
Thế nhưng, nói gì thì nói, bà này liên miệng lên án hành vi của mấy tên đàn ông cặn bã, còn khóc nức nở, càng kể tâm trạng càng sa sút.
Lão Tần cau mày, chương trình này nên đổi mới một chút, loại bỏ mấy hành động râu ria kia đi, chỉ còn những pha ly kỳ hồi hộp là được rồi.
Anh ta liếc nhìn Giang Thành Ngật.
Người đàn ông ngồi bên cạnh anh ta đây chẳng biểu lộ chút cảm xúc nào, điều đó chứng tỏ: Với anh, chương trình này không đáng lưu tâm.
Lão Tần thầm cảm thán, đội trưởng này của anh ta đúng là con người hiền hòa.
Năng lực chủ trì của người dẫn chương trình rất tốt, khi nghe người phụ nữ kia nức nở không thôi, ngay thời điểm quyết định đã ngắt điện thoại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!