Cứ tưởng 6S của mình đã đủ khiến người khác thèm thuồng, nhưng khi hai chiếc điện thoại so sánh với nhau, chiếc của cô ta lập tức bị hạ bệ, chưa kể, lại còn là Tiêu Nhiên tặng.
Chu Mộ phản xạ nhặt tấm thiệp lên, nhìn vài giây, rồi lạnh lùng nhìn Chu Kiều, "Mày đang hẹn hò à?"
Ngoài hẹn hò ra, còn ai chịu bỏ ra số tiền lớn như vậy để tặng điện thoại?
Mục Anh mua điện thoại này cho Chu Mộ, còn tích góp hơn hai tháng mới mua được, nói là mẫu mới, nhưng thực ra vẫn là mẫu năm ngoái. Nhưng trong thời điểm này, điện thoại của thương hiệu này thật sự là mục tiêu theo đuổi của nhiều người.
Tiêu Nhiên tặng điện thoại đắt thế này cho Chu Kiều!
Cho Chu Kiều!
Chu Kiều đưa tay giật lại tấm thiệp, lạnh lùng nói: "Tao có hẹn hò hay không thì có liên quan gì đến mày."
Chu Mộ lập tức quay đầu, muốn đi nói với Mục Anh ngay lập tức. Chu Kiều không thèm để ý, cầm hộp cùng tấm thiệp bước vào phòng ngủ, còn Chu Mộ tiến về bếp định đi tố cáo.
Nhưng bước chân dừng lại.
Cô ta nhớ đến thái độ của mẹ đối với Chu Kiều, kiểu ngồi nhìn không can thiệp.
Thế thì.
Dù Chu Kiều có hẹn hò đi nữa.
Mẹ cô ta cũng chỉ lộ ra một biểu hiện như đã đoán trước.
Chu Mộ mím môi, đứng yên, nhìn về phòng Chu Kiều.
Ai cũng được.
Tại sao lại là Tiêu Nhiên.
Ai cũng được.
Tại sao Tiêu Nhiên lại tốt với Chu Kiều.
Tại sao lại là Chu Kiều.
Vào phòng, biểu cảm của Chu Kiều không còn hờ hững như ngoài kia, cô cẩn thận đặt hộp điện thoại lên bàn, lại nhìn tấm thiệp.
Chiếc điện thoại này ít nhất cũng phải mấy nghìn tệ.
Chắc lớp trưởng nhầm rồi?
Cô cầm điện thoại HTC cũ của mình, chiếc điện thoại đã cũ đến mức ốp còn đã nứt, càng làm nổi bật chiếc điện thoại sang trọng trên bàn. Chu Kiều mở danh bạ gọi số của Tiêu Nhiên.
Kể từ khi Tiêu Nhiên đến Bắc Kinh, giữa hai người rõ ràng không liên lạc nhiều như trước. Avatar QQ của cậu thường không online, Chu Kiều cũng không làm phiền cậu.
Cô có nhớ cậu, nhưng chỉ thoáng qua thôi.
Như một vết xước để lại trong lòng, không nặng, không nhẹ, nhưng thi thoảng vẫn hơi ngứa ngáy.
Số này là lưu từ trước, Chu Kiều nhìn một lúc rồi mới gọi.
Cô ngồi xuống, quàng khăn khá chặt quanh cổ.
Khoảng mười giây.
Bên kia nhấc máy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!