Chương 22: (Vô Đề)

43.

Lần nữa gặp lại Triệu Hằng, đã là sáu năm sau.

Lúc đó, tôi đang dẫn con gái Tiểu Tiểu tham gia trại hè mùa hè.

Bọn trẻ ríu rít theo giáo viên dẫn đoàn tham quan bảo tàng, vui vẻ cười nói.

Tại hiện trường có mấy nhân viên giữ trật tự, trong số đó, tôi nhận ra một người chính là Triệu Hằng.

Anh ta mặc đồng phục làm việc, má hóp lại, râu ria lởm chởm, cả người gầy gò như thể gió thổi là bay, hoàn toàn không còn dáng vẻ ngày xưa.

Triệu Hằng cũng nhận ra tôi, ánh mắt kinh ngạc:

"Tô Tiểu Vân?!"

Tôi lùi lại một bước, bình tĩnh đáp:

"Anh nhận nhầm người rồi."

Triệu Hằng kích động, gần như hét lên:

"Dù em có hóa thành tro, anh vẫn nhận ra! Em chính là Tô Tiểu Vân!"

Đúng lúc này, Tiểu Tiểu tung tăng chạy lại, ánh mắt Triệu Hằng lập tức nóng rực:

"Đây là con gái chúng ta đúng không? Lớn thế này rồi cơ à!"

"Tiểu Vân, chúng ta quay lại đi! Để con có một gia đình trọn vẹn!"

"Sau này mình sinh thêm đứa con trai, cả nhà sống hạnh phúc bên nhau!"

Tình cảnh lúc đó khiến tôi có cả vạn câu c/h/ử/i nghẹn trong cổ họng, chỉ muốn xả ra cho hả.

Nhưng tôi cố nhịn, nuốt tất cả vào bụng.

Con gái vẫn còn ở đây, tôi không thể để con rơi vào nguy hiểm.

44.

Con gái tôi tò mò nhìn tôi, hỏi nhỏ:

"Mẹ ơi, chú ấy là ai vậy?"

Triệu Hằng vội vàng nói lớn:

"Bố là bố của con đây!"

Tiểu Tiểu chớp chớp mắt, nghiêm túc đáp lại:

"Gạt người, chú không phải bố cháu!"

"Bố cháu cao và đẹp trai lắm, chú trông giống ông già thì có!"

Triệu Hằng lập tức phát điên, giận dữ nhìn tôi:

"Mày dám cắm sừng tao?!"

Hắn vẫn như xưa, nóng nảy, dễ nổi giận, chẳng hề thay đổi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!