Thấy Tống Thu Hàn truy cập vào đúng giờ, Lương Ngộ bắt đầu cuộc họp luôn:
"Chào mọi người, cảm ơn mọi người đã tham gia cuộc họp trong ngày nghỉ này. Đầu tiên tôi xin phép giới thiệu sơ qua thành viên tham gia cuộc họp lần này, ngoài tôi và đối tác của tôi ra, còn đặc biệt mời tới đại diện nhà đầu tư Tống Thu Hàn…"
Uầy?
Tiếng than nhỏ từ đầu kia màn hình vang lên, Lương Ngộ ngừng giới thiệu, Tống Thu Hàn giật mình, lại nghe thấy giọng nói dịu dàng kia vang lên: Tống Thu Hàn?
Thế giới này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng chẳng nhỏ. Người đã không gặp mười mấy năm gần đây lại thường xuyên gặp. Cảm giác này thật sự rất kỳ diệu. Tống Thu Hàn cong môi, ho nhẹ:
"Ừ, là tớ đây. Chẳng phải cậu đi gặp khách hàng à?"
Vừa đi về xong.
Lâm Xuân Nhi cười nói:
"Thế giới nhỏ thật đấy. Chắc Lương Ngộ nghe ngớ cả người rồi đúng hay không? Tôi giới thiệu ngay đây, nhà đầu tư Tống Thu Hàn của anh là bạn học cấp ba của tôi. Tống Thu Hàn, quảng cáo sản phẩm của công ty Lương Ngộ lần này do tớ phụ trách."
Tiểu Hỷ ngồi bên cạnh Lâm Xuân Nhi nghe mà choáng váng. Lúc này lại chui ra một bạn học cấp ba? Còn là nhà đầu tư? Mạng lưới quan hệ siêu cấp của chị Xuân Nhi đúng là làm người ta líu lưỡi mà.
Lâm Xuân Nhi thấy Tiểu Hỷ nghệch mặt thì chụp vai anh ta rồi nhướng mày, vẻ mặt như đây đã là gì đâu.
"Chẳng phải cậu theo cơ cấu MCN sao?"
Tống Thu Hàn hỏi, lần trước lúc dì Thượng hỏi thăm về công việc của Lâm Xuân Nhi, anh hỏi thì cô nói như vậy.
"Công ty mới mở, đầu nào cũng nhận một ít. Người đời gọi là vượt giới… thoát vòng…" Lâm Xuân Nhi cười khì khì
Cuối cùng Lương Ngộ cùng chen vào được, nói:
"Nếu thế giới đã nhỏ như vậy, chúng ta ôn chuyện hay là… bắt đầu họp đây?"
"Không cần ôn chuyện đâu, công việc quan trọng, chúng ta bắt đầu luôn nhé?" Lâm Xuân Nhi nói tiếp: "Phương án là do quản lý dự án Tiểu Hỷ của công ty tôi phụ trách thực hiện. Lần trước Lương Ngộ, giám đốc Lương đã tiếp xúc với Tiểu Hỷ rồi, sẵn đây cũng giới thiệu riêng với nhà đầu tư.
Tiểu Hỷ có kinh nghiệm nhiều năm trong mảng thiết kế nội dung và quảng cáo nhãn hiệu sản phẩm, rất đáng tin cậy." Lâm Xuân Nhi thay dáng vẻ thoải mái lúc bình thường bằng vẻ trịnh trọng.
Cách màn hình máy tính Tống Thu Hàn cũng có thể tưởng tượng được dáng vẻ của Lâm Xuân Nhi, chắc chắn cô đang ngồi thẳng tắp cực kỳ nghiêm chỉnh. Từ nhỏ người kia đã có tính cầu tiến như vậy rồi, công việc là công việc, cuộc sống là cuộc sống.
Tiểu Hỷ đã mở trình chiếu một ppt đơn giản.
Tống Thu Hàn lấy di động gửi WeChat cho Lâm Xuân Nhi:
"Hình như cả thế giới đều là bạn của cậu."
"Ha ha ha. Tớ cũng không ngờ. Lúc trước còn xúi Lương Ngộ đòi nhà đầu tư thêm chút tiền, không ngờ nhà đầu tư lại chính là cậu." Lâm Xuân Nhi đang than thở khoản đầu tư đầu tiên mà Tống Thu Hàn đưa thực sự không được xem là rộng rãi.
"Đúng là không nhiều lắm. Nhưng thân là đầu tư, tớ coi trọng tỷ lệ hoàn vốn, khoản tiền đầu tiên chỉ để thử, đồng thời xem năng lực và thái độ của Lương Ngộ."
Tống Thu Hàn là người thực dụng, lúc này anh cũng đang nghiêm túc, công việc là công việc, cuộc sống là cuộc sống.
"Lương Ngộ rất đáng tin cậy. Nếu không tớ cũng sẽ không nhận dự án này."
"Đã tính lợi nhuận chưa?" Tống Thu Hàn đã xem báo giá của họ, cũng không cao, quả thật là giá cả hữu nghị. Trước kia không liên quan đến anh, nhưng giờ biết người nhận dự án này là Lâm Xuân Nhi, anh lại lo cô sẽ bị lỗ vốn.
"10% lợi nhuận ròng."
Lâm Xuân Nhi nói đúng sự thật:
"Nhưng không sao, tớ hy vọng lần này Lương Ngộ có thể thành công."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!