Chương 206: Ngoại truyện 2: Tịnh Duyên sư thái

Tịnh Duyên sư thái ăn mặc theo kiểu thôn phụ, dừng lại ở đầu

một con hẻm, bà nhìn vào, bên ngoài một căn nhà trong hẻm có đặt khối

gạch đá, bà ta làm như không có chuyện gì đi vòng một vòng, xác nhận

không có ai theo dõi, mọi thứ bình thường, lúc này mới đi tới trước căn

nhà kia, gõ cửa một cái.

Cửa nhanh chóng mửa ra, Tiền Thế Tân đứng sau cửa, hào hứng hô: "Sư thái, có tin tốt.

"Tịnh Duyên nhíu mày. Tiền Thế Tân mới sực tỉnh, hắn vội né người để Tịnh Duyên sư thái vào cửa, lại nhanh chóng chốt kín cửa, thấp giọng nói:"Ta đã làm theo lời sư thái dặn, lúc về đã cẩn thận xem qua,

bình thường ra vào cũng để ý, không có ai chú ý tới ta."

Tịnh Duyên giơ tay lên, ngăn hắn nói tiếp, chỉ hỏi: "Có chuyện gì?

"Tiền Thế Tân đã quen với vẻ lạnh lùng của Tịnh Duyên sư thái, vội nói:"Diệp đại nhân phái người gửi tin cho ta, Huy vương bằng lòng

gặp ta rồi."

"Gặp thế nào?"

"Trong cung." Tiền Thế Tân nói, "Giờ đây thời cục ở Nam Tần

không ổn, Huy vương cũng cảnh giác, ngài ấy chỉ đi lại trong cung, muốn

gặp ngài thì phải vào cung. Diệp đại nhân mất thì giờ điều tra chuyện

của ta, cuối cùng đã tra rõ, ông ta không chút nghi ngờ ta, lúc này mới

đồng ý sắp xếp. Ông ta đã tường trình lại tình hình với Huy vương, Huy

vương nói, nể tình có tình cũ với cha ta, cha lại còn hy sinh vì nghiệp

lớn của ngài, nên hẳn sẽ chăm sóc cho ta. Ngài ấy bằng lòng gặp ta, muốn nghe ta báo tin của Đại Tiêu, không ai rõ ràng những chuyện trong quận

Bình Nam hơn ta được.

Yêu cầu mà ta đưa, đối với ngài ấy chỉ là chuyện

nhỏ, rất dễ làm. Giờ hợi ngày mai. Người của Diệp đại nhân sẽ đứng chờ ở cửa cung phía bắc, sẽ có xe ngựa đưa ta vào."

"An toàn không?"

Tịnh Duyên bất thình lình hỏi, Tiền Thế Tân vội nói: "Cũng vì có băn khoăn nên mới vội tìm sư thái để bàn bạc đây."

Lần này Tiền Thế Tân chạy một đường từ thành Trung Lan đến Nam

Tần, trên đường đi phải nhờ Tịnh Duyên sư thái phối hợp cùng. Từ nhỏ

Tiền Thế Tân lớn lên trong cẩm y ngọc thực, chưa từng phải chịu khổ,

cũng chưa hề đến Nam Tần, hắn phải thừa nhận, nếu không có Tịnh Duyên sư thái dẫn đường thì có lẽ hắn đã không thuận lợi đến đô thành được, nếu

không có Tịnh Duyên che chở, có lẽ hắn sớm đã bị lưu phỉ trên đường giết chết rồi. Có thời gian này chung sống, hắn khá tin tưởng Tịnh Duyên sư

thái, hắn cảm thấy lúc trước mình giúp Tịnh Duyên khi ở Trung Lan, quả

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!