Chương 204: Hồi cuối

Chuyện xảy ra sau đó không còn phức tạp nữa.

Đông Lăng nghe nói Đại Tiêu có binh biến nội đấu, im lặng xem

kết quả. Sau đó Đông Lăng đế phái sứ thần mới đến thăm, dùng đàm phán

với Nghi vương. Địa điểm đàm phán là ở thành Trung Lan, Đức Chiêu đế của Nam Tần cũng ở đấy.

Mọi vụ án về mưu phản, cấu kết, mật thám đều được sáng tỏ, cấm

tiệt Lương Đức Hạo biện minh. Chỉ riêng hai nhân chứng là Thôi Hạo và

Tiền Bùi cũng đủ chứng minh nhiều lắm rồi.

Long Đại vào ngục gặp Lương Đức Hạo một lần, hỏi ông ta vì sao? Hắn không hiểu, dù có đoán ra chân tướng, chứng minh được chân tướng,

thì hắn vẫn không hiểu, vì sao?

Lương Đức Hạo cười khẩy: "Vì tên hôn quân này không đáng giá.

La thừa tướng làm chuyện xấu không chừa, thế nhưng lại được sủng hạnh.

Hôn quân kia không phân biệt được thị phi, đã hại bao nhiêu trung thần

rồi? Nào có đạo lý trung lương chỉ có thể chịu nhục khuất phục? Phụng

đại nhân phải chịu nhục, tổ phu ngươi hàm oan, ngươi không nhớ những

chuyện này sao? Còn ta? Hai mươi năm trước, hắn cướp người ta yêu rồi

cũng không đối xử tử tế với nàng, ta xem hắn là quân, tận trung một lòng với hắn, nhưng lúc nào hắn ta cũng đem chuyện này ra cười nhạo. Hắn ỷ

mạnh hà hiếp kẻ yếu, trước Hạ quốc hung tàn kia thì lại vâng vâng dạ dạ, dùng mọi cách lấy lòng, nhưng với Đông Lăng, Nam Tần thì lại khinh

thường cướp đoạt. Chẳng lẽ ngươi không thấy được bản mặt kia của hắn ư?

Ngươi từng hỏi ta dã tâm lớn đến đâu nhỉ? Ta có thể cho ngươi hay, ta

đây không phải là dã tâm, mà là hùng tâm. Ta tiêu diệt phe phái của La

thừa tướng, từ trong triều cho đến biên quận, tất cả đều là người của

ta, ta liên kết với Nam Tần, ta chiếm lấy Đông Lăng, còn có ưu thế tài

nguyên ở ba nước, đợi thời cơ chín muồi, ta sẽ thống nhất ba nước, tráng quốc lực, dương quốc uy, ta muốn để tên hôn quân kia phải thấy, một

đấng quân vương hiền minh là như thế nào!"

Mặt Long Đại không cảm xúc, vẫn cứ nhìn ông ta: "Sao trước kia

ta lại cảm thấy ông là trưởng bối đáng để người khác tôn kính được nhỉ?

Quân vương hiền minh? Cái cớ tởm thật. Ông cứ lấy mấy lời mình đã mắng

hoàng thượng mà mắng mình thử xem, không khác chút nào."

Nghi vương vô cùng hài lòng với tất cả mọi chuyện. Hắn khải

hoàn quay về, chẳng những được hoàng đế tán dương khen thưởng, mà còn

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!