Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Kỳ nghỉ Quốc Khánh kết thúc, các thầy cô dường như đã lường trước được việc mọi người không làm hết quyển "Quà Quốc Khách" nên không yêu cầu bọn họ nộp lại.
Sau buổi học đầu tiên là hai ngày thi liên tiếp.
Lâm Giáng không ngờ mình và Trình Vân Xuyên lại thi cùng một phòng, còn trùng hợp đến nỗi ngồi ngay hai vị trí trước sau liền nhau, cô gái mặc một bộ váy màu đỏ, giữa một đám người mặc quần áo đơn giản nhìn cực kỳ bắt mắt.
Mặc dù trước kia hai người cùng làm trong phòng phát thanh của trường nhưng tính cách lại khác nhau một trời một vực nên chỉ gọi là quen biết sơ sơ thôi.
Lúc thi môn ngữ văn, Trình Vân Xuyên đá đá băng ghế Lâm Giáng ngồi, hỏi cô câu phía trước của "Dĩ quan thương hải" là gì, Lâm Giáng nghiêng người, để lộ ra bốn chữ "Đông lâm Kiệt Thạch" lớn trên giấy cói.
Ngoại trừ như vậy thì họ không có tiếp xúc gì khác.
Kỳ thi này vừa kết thúc, ngay buổi chiều ngày hôm sau đã có kết quả rồi.
Lúc tan học một bạn học mà cô không quen biết bảo cô đến phòng làm việc của giáo viên môn Anh lấy đề.
Cửa văn phòng khép lại, trước khi bước vào Lâm Giáng đã tự nhủ, xây dựng tâm lý cho bản thân rất nhiều lần rằng "giáo viên tiếng anh không ăn thịt người", "lần này thi không tốt thì lần sau cố gắng hơn".
Đẩy cửa vào trong, không ngờ lại bắt gặp khuôn mặt cười tươi như hoa của giáo viên tiếng Anh.
Hai chân Lâm Giáng run run, nụ cười này sao nhìn kiểu gì cũng thấy u ám đáng sợ hơn khuôn mặt lúc nghiêm túc.
"96 điểm, cũng không tệ." Mãi cho đến khi giáo viên tiếng Anh rút bài thi ra đưa cho cô nhìn, cô mới thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm trong lòng.
Giáo viên tiếng Anh rất hài lòng với kết quả lần thi này của Lâm Giáng: "Em xem, đây chính là lợi ích của việc làm cán sự môn Anh, tiến bộ đúng là nhanh."
Lâm Giáng vội vàng đáp vâng, kỳ thực trong lòng cô cảm kích nhất là Thẩm Yến, đều nhờ có cậu tối nào cũng học thuộc từ vựng, cô mới noi theo rồi hình thành thói quen học tiếng Anh vào buổi tối, nhớ cụm từ vô cùng hiệu quả.
Giáo viên môn Anh đưa cho Lâm Giáng hai chồng bài thi: "Bảo Giang Vi Phong đến lấy bài thi mà giờ vẫn chưa thấy đâu, chắc là biết mình thi không tốt nên chột dạ rồi, em chịu khó một chút đưa chỗ bài thi này cho lớp 16 nhé."
Lòng Lâm Giáng xẹt qua một tia bất thường.
Vậy mà lại có chút vui mừng?
Lâm Giáng ôm theo hai chồng bài thi đi về phía cầu thang, thấy xung quanh không có người liền lét lút bới chồng bài thi ra.
Bỗng nhiên ba chữ Giang Vi Phong lọt vào tầm mắt cô, nét bút của anh hơi cẩu thả nhưng lực viết lại mạnh khiến nét chữ hằn ra phía sau tờ giấy, phóng khoáng và tùy tiện như anh vậy, sau đó Lâm Giáng nín thở lật bài thi ra.
112 điểm.
Mực bút đỏ chót nhức mắt vô cùng.
Buổi tối lúc tan học, Thẩm Yến vừa lái xe vừa hỏi kết quả thi của Lâm Giáng, Lâm Giáng nói với cậu xong liền được cậu khen ngợi, bảo thành tích tiếng Anh đúng là tiến bộ có khác, chớp mắt cái liền tăng hẳn 15 bậc.
Lâm Giáng rũ mắt đáp lại, cuộc cách mạng vẫn chưa thành công, đồng chí vẫn cần tiếp tục cố gắng.
Thẩm Yến liền cười, bày ra bộ dáng của mấy vị phụ huynh học sinh khen cô hiểu chuyện, thái độ học tập tốt hơn rồi, sau đó bị Lâm Giáng ngồi đằng sau nhéo mấy cái vào lưng.
Qua lần thi này, Lâm Giáng mới muộn màng cảm nhận được bầu không khí của lớp 12.
Những kỳ thi trước, chỉ cần thi xong là mọi người trong lớp sẽ thả lỏng tinh thần, nhưng lần này không như vậy, mặc dù đã hết tiết nhưng vẫn còn rất nhiều người vây lấy giáo viên hỏi bài, đặc biệt là môn toán, muốn hỏi bài còn phải xếp hàng.
Kiếm Lai Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Giải lao giữa giờ mới là thời điểm duy nhất Lâm Giáng cảm thấy được thả lỏng, cô nhân lúc xoay người sẽ lén lút đưa mắt về phía lớp 16, anh đứng ở hàng cuối cùng, như thanh tùng ngọc thụ.
Giải lao giữa giờ kết thúc, Lâm Giáng cùng Hà Lai đi mua đồ ăn vặt ở cửa hàng tiện lợi trong trường, trên đường về đi ngang qua sân bóng rổ, một đám nam sinh đang khởi động, tiếng ghi bàn và hoan hô nối tiếp nhau vang lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!