Nghe tin đại công tử nhà họ Tô bất ngờ quay về, tất cả bạn bè, họ hàng thân quyến đều một phen chấn động.
Ngày tổ chức tiệc mừng, từng tốp người ngựa đến chia vui dừng trước cổng phủ tướng quân.
Bên trong nội trạch đã chuẩn bị sẵn sàng, từ khâu sắp xếp bàn tiệc cho đến trang trí đều tươm tất.
Lại Như Hương cùng Tô Thiệu ra cửa lớn đón khách, ai nấy đều tay bắt mặt mừng vui vẻ.
Ngó khắp nơi cũng không thấy bóng dáng của Tô Uyển Thư, Lại Như Hương hỏi nhỏ nhị thiếu gia đang đứng cạnh bà:
"Muội muội của con đâu? Nó không ra đây phụ giúp ư?"
"Muội ấy nói không có hứng thú, cứ ở lì trong phòng." Tô Kỳ có vẻ e dè, sợ Tô Thiệu biết chuyện sẽ nổi giận nên cũng thì thào đáp.
Lại Như Hương bực mình, tặc lưỡi:
"Cái con bé này."
Bà ấy gọi:
"Nhu Nương."
Nhu ma ma đang lo việc gần đó, nghe thấy tiếng chủ nhân thì liền nhanh chân chạy đến:
"Có nô tỳ."
"Bà mau đi gọi tiểu thư ra đây.
Hôm nay là ngày mừng đại ca nó trở về, dù không thích đến đâu cũng đừng để người khác được cớ dị nghị huynh đệ nhà tướng quân bất hòa."
"Nô tỳ lập tức đi ngay." Nhu ma ma kính cẩn.
Tô Thiệu gặp lại bạn bè cũ, hồ hởi đưa vị bằng hữu thân thiết đó vào trong trước.
Căn dặn Lại Như Hương thay ông đón tiếp vài người quen sắp đến.
Đợi Tô Thiệu đi khỏi, đích mẫu Tô gia mới không cầm được bực dọc bảo:
"Con đó, phụ thân đang ở nhà đừng có mà làm càn."
Tô Kỳ nghe không hiểu:
"Mẫu thân nói thế là sao?"
Lại Như Hương cẩn thận nói:
"Ta biết từ nhỏ con và Uyển Thư chưa bao giờ vừa mắt nó, nhưng sau ngày hôm nay toàn bộ trên dưới nhà họ Tô và mọi người đều sẽ chú ý tới nó nhiều hơn.
Dẫu sao trưởng tử này cũng mang cái danh là điềm lành cho dòng họ."
Bà ấy nhìn gần ngó xa kỹ lưỡng, cẩn trọng nói tiếp:
"Muốn làm việc gì cũng nên thưa gửi với ta, đừng tùy tiện như lúc nhỏ sẽ ảnh hưởng tới hình tượng của con."
Hắn đăm chiêu một lúc mới kịp nhận ra:
"Ý mẫu thân là đang nhắc đến đại ca?"
Lại Như Hương không trực tiếp gật đầu:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!