Vừa xuống sân bay thì đã có xe Limousine tới đón, nhìn thấy anh thì bọn họ đã đồng loạt cúi người chào
"Lão đại."
Nam Huyền Dạ phất tay rồi lên xe, chiếc xe chạy về hướng biệt thự của Nam gia ở thủ đô New York.
Lâu lắm mới về lại đây, có lẽ là từ khi cô mất tích đến giờ.
Xe dừng lại trước một tòa biệt thự nguy nga được xây theo kiểu Châu Âu, Nam Huyền Dạ bước xuống.
thuộc hạ, người hầu đứng hai bên đồng loạt cúi chào anh như lúc nãy.
"Lão đại."
Quản gia Ngô ra cửa đón anh, năm nay ông đã sáu mươi tuổi, có điều ánh mắt vẫn tinh anh lắm.
"Ừ."
Anh đi vào nhà, ngồi xuống ghế sofa mềm mại.
Quản gia Ngô lập tức tiến đến
"Lão đại đi máy bay có mệt không ạ? Để lão Ngô chuẩn bị nước nóng."
"Được.
Lấy cho tôi một điếu thuốc."
"Vâng ạ."
Lão Ngô lập tức mang thuốc đến cho anh, người hầu bên cạnh thì bóp vai, làn khói tỏa ra nhè nhẹ chậm rãi.
Hút hết điếu thuốc, Nam Huyền Dạ đứng dậy, đến tủ rồi chọn một cái chìa khóa trên đó.
sau đó cởi áo khoác ra ném cho quản gia Ngô, lên chiếc Ferrari phóng vù đi.
Nam Huyền Dạ một tay lái xe, một tay gác lên thành, dáng vẻ ngầu vô cùng.
Làn gió xuyên qua tóc anh, vài sợi bay bay, áo trên người thoải mái cởi đến cúc thứ ba, thấp thoáng xương quai xanh quyến rũ.
Đi hóng gió một lát thấy phía trước có người tụ tập đông đúc, anh liền lái xe đến đó.
Thì ra ở đây đang tổ chức cuộc thi đua xe, Nam Huyền Dạ hứng thú muốn tham gia.
"Hey, bro, can i join?"
(Này, người anh em, tôi có thể tham gia không?"
Người đàn ông đó nhìn anh đang ngồi trên xe Ferrari, cười
"Of course."
(Tất nhiên.)
Anh cong môi, di chuyển xe đến vạch xuất phát, xung quanh mọi người la hét cổ vũ.
Người đàn ông lúc nãy hô "ready... Star...!" rồi tuýt còi một cái, ba xe lập tức phóng lên, còn anh xuất phát chậm hơn một tí nhưng rất nhanh đã nhấn ga rồi vượt lên.
Thời Ninh nhìn thấy đám đông thì cũng muốn vào xem, cô nói với người hầu bên cạnh
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!