Edit: Thảo Hoàng Quý phi
Beta: An Thục phi
[1] Diễn tinh: chỉ người giỏi diễn trò, kỹ thuật diễn tinh túy
Tần Phiên Phiên vừa đến thiên điện liền ngủ đến trời đất tối tăm. Đáng thương cho nàng hơn nửa đêm bị túm dậy, biểu diễn lên trời xuống đất cho Hoàng thượng. Toàn bộ xương cốt đều mỏi nhừ, hiện giờ không còn nguy cơ mất mạng, trái tim đều rơi trở lại lồng ngực, tất nhiên là một hồi mộng đẹp.
"Tần Thải nữ, ngài mau dậy đi, Cao Thái hậu bên kia phái người gọi ngài đến thỉnh an."
Tần Phiên Phiên bị cung nữ lay tỉnh, nghe nói phải thỉnh an không khỏi sửng sốt một chút: "Hoàng thượng ban thưởng xuống rồi à?"
"Hoàng thượng còn chưa hạ triều, chỉ là hôm nay Trương Tổng quản đã phân phó người đi thượng phục cục định chế xiêm y cho ngài, đây là trước tiên chuẩn bị một chút."
Tiểu cung nữ nói kỹ càng tỉ mỉ như vậy, trên thực tế là bán cho nàng cái nhân tình, báo cho nàng Cao Thái hậu có thể biết được phong vị của nàng, hẳn là bên Thượng phục cục tiết lộ tin tức.
Tần Phiên Phiên nhếch môi cười cười: "Tin mừng lớn như vậy, chờ đến thời điểm ban thưởng, đừng quên đến chỗ ta lấy tiền thưởng."
Trên mặt tiểu cung nữ lập tức xuất hiện mảnh đỏ ửng, hiển nhiên vị Tần Thải nữ trước mắt này cực kỳ thông minh, thấy được ý muốn của người khác.
"Tạ Thải nữ ban thưởng."
Động tác của Thượng phục cục rất nhanh, đã chuẩn bị xong trang phục và trang sức bát phẩm Thải nữ có thể mang, lấy màu lục và màu lam làm chủ đạo, thế nhưng đến một chút màu sắc tươi sáng đều không có, hơn nữa kiểu dáng cũng thường thường theo quy củ, không có chút xuất sắc nào.
Tiểu cung nữ thấy nàng nhìn chằm chằm xiêm y một lát, vô cùng có ánh mắt nói: "Quy củ trong cung chính là như vậy, phân vị càng cao xiêm y trang sức càng hoa lệ. Ngài nhịn một chút, chờ đến phân vị chính lục phẩm Quý nhân, màu sắc gì cũng đầy đủ hết."
Tần Phiên Phiên gật đầu, chính là nói phân vị thấp không có nhân quyền, theo nàng biết phân vị này của nàng phải tự xưng nô thiếp với phi tần địa vị cao, nữ nhân của Hoàng thượng thì như thế nào chứ, chẳng qua cũng chỉ là kẻ nô tài.
Hậu cung có hai vị Thái hậu, một vị là Hoàng hậu của Tiên hoàng, hiện giờ là Hoàng Thái hậu. Còn một vị là mẫu thân thân sinh của Hoàng thượng, từ Quý phi thăng cấp thành Thái hậu, bởi vì nhà mẹ đẻ họ Cao, vì thế được xưng là Cao Thái hậu.
Hai vị Thái hậu quan hệ cực kém, thường xuyên đấu đá. Hoàng Thái hậu vào ở Vĩnh Thọ cung, Cao Thái hậu liền chọn Duyên Thọ cung, ý tứ chính là muốn chết sau Hoàng Thái hậu vài năm.
Lần này mời Tần Phiên Phiên qua đó là Cao Thái hậu, nàng nghe danh vị Cao Thái hậu này đã lâu, lúc trước thời điểm Nhị tỷ gả cho Nhị tỷ phu trước, mỗi lần về nhà mẹ đẻ đều mắng bà ta.
Lão yêu bà, lão bất tử, suốt ngày bệnh điên quấn thân...
"Nô thiếp gặp qua Thái hậu."
Tần Phiên Phiên đi vào Duyên Thọ cung, cung kính hành lễ, bộ dáng cụp mi rũ mắt thực sự ngoan ngoãn.
"Ngươi chính là muội muội của Cảnh Vương phi, ngẩng đầu lên cho ai gia nhìn một cái." Cao Thái hậu ngồi ở ghế phượng, thịnh khí lăng nhân[2] mà nói một câu.
[2] thịnh khí lăng nhân (): khí thế ngang ngược kiêu ngạo bức người.
Tần Phiên Phiên vừa nghe khẩu khí này của bà ta liền biết không phải lời hay, nhờ phúc của Nhị tỷ, quan hệ mẹ chồng nàng dâu của các nàng như nước với lửa. Cao Thái hậu từng nói chờ khi nhi tử của bà đăng cơ, bà sẽ tự mình giết chết ả tức phụ kia.
Nàng e lệ ngượng ngùng ngẩng đầu, vẫn buông mí mắt như cũ.
"A, quả nhiên bộ dáng làm người ta chán ghét giống như nàng ta, vừa thấy chính là bộ dáng bạch nhãn lang vong ân phụ nghĩa." Cao Thái hậu không chút khách khí mà ngắt lời.
"Lời này của cô mẫu không giả, ta cũng nhìn bộ dáng Tần Thải nữ và Cảnh Vương phi giống nhau, chớ lại cô phụ yêu thương của Hoàng thượng mới phải."
Ngồi ngay bên dưới chính là thứ nữ Cao gia Cao Tinh, nàng ta cũng coi như là một cảnh tượng kỳ quan ở trong cung, rõ ràng không phải phi tần của Hoàng thượng, nhưng mỗi ngày đều ăn vạ ở hậu cung. Cao gia cảm thấy mất mặt, rất nhiều lần kéo nàng ta trở về, nàng ta sống chết bám lấy Cao Thái hậu, thế nhưng cuối cùng được lưu lại.
"Tinh Tinh a, nàng ta không bằng ngươi, ngươi có thể yên tâm. Chờ Nghiêu nhi lại đến, ta nhất định bắt hắn thu ngươi, ngươi chớ có đau buồn." Cao Thái hậu lập tức quay đầu trấn an Cao Tinh.
Khóe miệng Tần Phiên Phiên co rút, thật không phải người một nhà không vào cùng một cửa, người có tính cách như Cao Tinh thật đúng là hợp khẩu vị Cao Thái hậu.
"Thái hậu, ngài thật sự là Cao Thái hậu sao?" Tần Phiên Phiên bỗng nhiên đánh bạo ngẩng đầu, ngữ âm giương cao mà nói một câu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!