Edit: Vi Đình
Beta: A Cảnh + Nhược Vy
"Đau!
"Tay bị Tần Dục nắm chặt, Lục Di Ninh kêu khẽ. Lúc này Tần Dục mới phát hiện ra thiếu chút nữa mình đã làm Lục Di Ninh bị thương, lập tức buông tay nàng ra. Sức lực của Tần Dục không lớn, thực ra Lục Di Ninh cũng không cảm thấy quá đau, khi bị Tần Dục buông ra, nàng có chút luyến tiếc nên đem tay mình nhét lại vào tay Tần Dục:"Xoa xoa.
"Trước đây, khi nàng không cẩn thận té ngã thì Tần Dục vẫn luôn xoa tay cho nàng như vậy. Tần Dục cầm lấy tay nàng, chậm rãi xoa nhẹ lên:"Di Ninh, nàng làm điều này bằng cách nào?"
Tuổi đời của Lục Di Ninh chỉ có mười tám năm ngắn ngủi, Tần Dục đã sớm đã điều tra rõ ràng. Trước đây nàng chưa từng nói được lời nào, còn bị nhốt trong viện dành cho nữ hài tử cho nên không thể nào hiểu rõ thảo dược được, nghe nàng nói có thể chữa được bệnh bằng khí nóng thì càng cảm thấy kì lạ.
"Ta vẫn luôn làm được."
Lục Di Ninh tự hào nói.
"Di Ninh, nàng từ đâu đến?
"Tần Dục tiếp tục hỏi, lúc này hắn đã khẳng định, hơn phân nửa lai lịch của Lục Di Ninh không bình thường. Nàng ngây thơ không hiểu chuyện nhưng lại biết rất nhiều thứ, chẳng lẽ bên trong vốn là một con vật hoang dã? Đương nhiên Tần Dục hơi sợ hãi, nhưng bản thân lại vô cùng không muốn xa rời nữ nhân này, cuối cùng vẫn sợ mà không tách ra."Ta cũng không biết."
Lục Di Ninh căn bản không biết suy nghĩ của Tần Dục, nghe Tần Dục hỏi thì ăn ngay nói thật: "Ta đột nhiên đã ở chỗ này.
"Đột nhiên đã ở chỗ này? Việc này có gây ra rắc rối cho nàng không? Tần Dục theo bản năng siết chặt tay nàng, rồi lại có chút hoảng loạn. Vương phi này của hắn, cuối cùng là từ đâu tới? Có hay không... sẽ trở về? Sẽ biến mất vô tung vô ảnh[1]? [1]vô tung vô ảnh: không rõ dấu vết, hành tung Tần Dục không nói gì, đột nhiên bị hỏi về chuyện trước đây, sau khi nói về lai lịch, Lục Di Ninh gấp đến nổi muốn kể hết tất cả chuyện trước kia của mình. Từ trước đến nay nàng đều nghĩ sao thì nói vậy, cho nên khi nghĩ đến chuyện này thì lập tức chậm rãi nói:"Ta cho rằng ta sắp chết, đau, vô cùng đau, cũng không ngờ bản thân sẽ biến thành một người khác."
Ở bên Tần Dục đã mấy tháng, Lục Di Ninh gần như nói được phần lớn các từ ngữ phổ biến, tuy rằng lúc này nàng nói không trôi chảy lắm, nhưng cũng có thể biểu đạt ý tứ rõ ràng.
Tần Dục nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng hỏi lại vài câu, nhanh chóng hiểu cơ bản tình hình trước đây của Lục Di Ninh.
Cuộc sống lúc nhỏ của Lục Di Ninh có lẽ cũng rất hạnh phúc, được cha mẹ yêu thương, nhưng lúc nàng còn nhỏ, cả nhà nàng đã bị người khác giết hại, rồi bắt nàng đi, ép nàng uống rất nhiều loại thuốc.
Trách không được tại sao nàng lại ghét uống thuốc như vậy, còn rất ghét vị của thuốc, trách không được nàng không hiểu cái gì khác, lại hiểu rõ thảo dược.
Lục Di Ninh chưa hề nói nhiều về chuyện đã trải qua, nhưng mặc dù chỉ nói vài điều, Tần Dục cũng hiểu rằng nàng đã chịu nhiều cực khổ, thậm chí bởi vì vẫn luôn bị tách biệt với người đời nên có rất nhiều chuyện nàng hoàn toàn không biết, những ngày như vậy, ước chừng nàng đã phải trải qua gần mười mấy năm.
Trong mười mấy năm này, kẻ kia khi thì dùng nàng để thử thuốc, khi thì đánh chửi nàng không thôi, ngẫu nhiên hắn sẽ trò chuyện với nàng, dạy cho nàng vài thứ... Đương nhiên, dù vậy thì cũng không thể che dấu sự cầm thú của người nọ.
Sau đó nàng hôn mê bất tỉnh, hoặc nói chính xác là đã chết, thế nhưng nàng lại có thể tỉnh dậy, trở thành nữ nhi của Vinh Dương trưởng Công chúa đã bị lãng quên, bị bỏ đói đến chết
- Lục Di Ninh.
Trước đó Tần Dục thật sự lo lắng rằng Lục Di Ninh là sơn tinh yêu quái, bất kể lúc nào cũng có thể rời khỏi hắn, nhưng giờ khắc này, hắn chỉ mong nàng là yêu quái, chứ không phải một nữ nhân chịu nhiều trắc trở như vậy.
"Nơi này rất tốt, ngươi cũng rất tốt
"Lục Di Ninh cuối cùng lên tiếng, giọng điệu tràn đầy ý tứ không muốn xa rời. Trong lòng Tần Dục không khỏi tràn lên sự áy náy, hắn đã từng đối với Lục Di Ninh không tốt, nhưng cuối cùng Lục Di Ninh lại vì cứu hắn mà chết:"Nàng nha... Những lời này, ngoài trừ ta ra thì về sau không thể nói với người khác, biết không?"
Nếu kiếp trước cũng có người nói chuyện với Tần Dục như vậy, khẳng định Tần Dục sẽ không tin tưởng, chỉ cảm thấy người nọ điên rồi, nhưng hiện giờ, chuyện thần kỳ như vậy cũng xảy ra trên chính bản thân hắn.
Hắn hi vọng có thể trở lại rất nhiều năm trước, lúc Lục Di Ninh sống lại trong thân xác của người khác, dĩ nhiên cũng không phải xảy ra chuyện khó lý giải như vậy.
Có điều là, việc này cần thiết phải bảo mật, nhất định không thể để cho người khác biết, bằng không Lục Di Ninh sẽ rước lấy rắc rối lớn.
"Ta sẽ không nói" Lục Di Ninh đáp lại, ngoại trừ Tần Dục, cơ bản nàng chưa từng nghĩ đến chuyện cùng người khác nói chuyện.
"Về sau ta sẽ che chở cho nàng."
Tần Dục hứa với nàng.
"Ta cũng che chở cho ngươi. Ta có học công phu, rất lợi hại." Lục Di Ninh nói với Tần Dục: "Trước kia ta bị thương, luyện một cái thì tốt rồi, sau này ngươi cũng sẽ tốt."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!