Chương 28: Ngâm ôn tuyền (3)

Edit: Rika

Beta: Dao

Trước khi xảy ra tai nạn Tần Dục cũng chưa từng gần gũi nữ sắc, đây là lần đầu bị nữ nhân động chạm, nhưng từ đầu tới cuối, ngay cả một điểm ái muội đều không có, bởi vì Lục Di Ninh giống như một đứa trẻ lớn xác, cũng vì hắn là một phế nhân.

Cho dù người trước mắt khiêu khích mình, là một đại mỹ nhân hoạt sắc sinh hương (*), thì lấy tình huống của thân thể hắn bây giờ, cái gì cũng đều không làm được.

(*) Hoạt sắc sinh hương: miêu tả nhan sắc xinh đẹp diễm lệ của người phụ nữ (ẩn dụ).

Lòng Tần Dục không khỏi trở nên nặng nề. Là một người nam nhân, thế nhưng không thể viên phòng, đối với hắn mà nói, đả kích này so việc có hai chân không thể đứng lên còn lớn hơn rất nhiều.

Nhưng ngay sau đó, hắn liền thu lại tâm tình không tốt của mình, nhìn Lục Di Ninh lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ.

Ngăn Lục Di Ninh đang sờ mó lung tung lại, để nàng ngoan ngoãn ngồi xuống cái ghế bên cạnh, Tần Dục để đồ ăn mà hạ nhân đã chuẩn bị ở bên cạnh Lục Di Ninh cho nàng dễ ăn.

"Giữa suối nước nóng rất nhiệt độ cao, có thể làm chín trứng gà, lúc nhỏ khi ta đến đây, thích nhất là để người khác làm chín trứng gà cho ta ăn." Tần Dục cười cười đưa cho Lục Di Ninh một cái trứng gà đã lột.

Chăm sóc mấy tháng, hiện tại Lục Di Ninh đã có thể ăn hầu hết mọi thứ, nhưng những món có quá nhiều dầu mỡ, hoặc là gạo nếp không dễ tiêu hoá thì không nên ăn nhiều.

Lục Di Ninh cầm trứng gà, nhanh chóng ăn sạch sẽ, Tần Dục cười cười, lại lột cho mình một cái, sau đó từ từ ăn.

Suối nước nóng không thể ngâm lâu được, qua nửa canh giờ, Tần Dục liền giúp Lục Di Ninh mặc quần áo, để nàng đơn giản che được thân thể của mình, hắn liền kêu thái giám cùng với bà vú hầu hạ Lục Di Ninh tới, để hai bà vú kia đi chăm sóc Lục Di Ninh, lại để thái giám hầu hạ mình.

Lục Di Ninh có chút không vui khi rời khỏi Tần Dục, nhưng rốt cuộc vẫn phải đi theo bà vú, một lát sau, nàng liền mặc nam trang đi tới cạnh Tần Dục, đầu tóc ướt dầm dề rối tung, trên tóc còn tản ra mùi hương thanh khiết của dược liệu, hiển nhiên là những bà vú đã giúp nàng gội sạch đầu.

"Ngồi xuống."

Tần Dục chỉ chỉ vị trí bên cạnh mình, chờ Lục Di Ninh ngồi xuống, liền lấy khăn tới giúp nàng lau tóc.

Tóc Lục Di Ninh có chút khô vàng, lớn lên chất tóc cũng không tốt, Tần Dục lau qua một lúc, lại giúp nàng bôi một lớp cao dưỡng tóc (*), sau khi làm xong việc này, hai tay của hắn cũng đã dính cao, nhưng tâm tình không biết sao lại cảm thấy tốt lên.

(*) Dầu dưỡng tóc hoặc thuốc dưỡng tóc, để cao cho có vẻ cổ đại.

Ngày đầu tiên ở thôn trang suối nước nóng, Tần Dục liền đi ngủ sớm, ngày hôm sau, đoàn người phong trần đầy mệt mỏi mà vào thôn trang suối nước nóng.

Tần Dục đột nhiên ra khỏi thành, ngoại trừ nhìn xem suối nước nóng ở ngoài thành đã dưỡng những hài tử bên ngoài thế nào, còn có một mục đích, đó chính là để hắn gặp một người, đó một thương nhân lớn.

Tần Dục có ký ức của mười năm tiếp theo, sau khi chết lại biến thành quỷ hồn lưu lại Đoan Vương phủ mười năm, bởi vì người ở tại Đoan Vương phủ trong mười năm hắn biến thành quỷ hồn là một vị quý tộc người Nhung, cho nên hắn biết rất nhiều việc, trong đó bao gồm cả việc người nào vẫn luôn muốn chống lại người Nhung khôi phục Đại Tần.

Bên trong những người này, có quan văn có quan võ, còn bao gồm một ít thương nhân, mà trong số những thương nhân đó, Tần Dục ấn tượng sâu sắc nhất, là một người gọi là Du Hằng.

Du Hằng là người Giang Nam, tổ tiên bắt đầu từ việc kinh doanh muối, có quan hệ rất tốt với người trên quan trường, cũng tích cóp thành một gia tài lớn, sau này lại bắt đầu kinh doanh sang vải vóc, họ mua vạn mẫu ruộng dâu cho người nuôi tằm dệt vải tại Giang Nam, càng về sau, bọn họ còn có đội tàu của chính mình.

Du gia càng ngày càng giàu có, không bao lâu trước khi Vĩnh Thành Đế đăng cơ, nhà hắn là thương gia giàu có nhất Giang Nam, nhưng Du gia lại không cam tâm tình nguyện chỉ làm thương nhân, một lòng muốn làm quan.

Phụ thân Du Hằng đi tìm quan hệ ở khắp nơi, cuối cùng tìm tới Vĩnh Thành Đế lúc ấy vẫn là Thái tử, sau đó dùng rất nhiều tiền, nhờ Vĩnh Thành Đế mà mua được một chức quan.

Không sai, Vĩnh Thành Đế trải qua việc mua bán chức quan, cho nên lúc trước hắn nghe nói Tần Dục thu tiền Hoắc gia, mới có thể không chút để ý nào.

Sau đó phụ thân Du Hằng có được một chức quan trên danh nghĩa, ước chừng là đã có được một chút lợi ích, càng thêm ham mê việc làm quan, về sau Du gia lại bắt đầu mua thêm một vài chức để làm.

Còn vì sao muốn mua chức quan...... Thật sự là người của Du gia đều có làm đầu óc buôn bán, lại đều không có thiên phú trong việc thi cử, có một lần một dòng nhỏ của Du gia có người thi đậu cử nhân, toàn bộ Du gia liền vui mừng khôn xiết, chiêu đãi bữa tiệc lớn kéo dài tận ba ngày, sau đó...... Tiêu tiền mua một chức quan cho người nọ —— vì cái người Du gia may mắn cuối cùng cũng đậu kia, biết rõ ràng mình vô lực không thể thi lên cao hơn được nữa.

Cả gia đình Du gia đều là những người mê làm quan, Du Hằng cũng thế, mà hắn thân là con trai độc nhất của gia chủ Du gia, sau này là người người đứng đầu Du gia, có thể vận dụng tiền tài là nhiều nhất.

Hiện giờ trữ vị (*) chưa định, Du gia vẫn luôn rất luồn cúi, một người hoàng tử cũng đều không tiếp xúc, nhưng ở một đời kia, Tần Diễn đăng cơ sau này Tần Dục làm Nhiếp Chính Vương, Du Hằng đã đi từng nơi để tìm quan hệ, xuất không ít tiền để đi tìm Tần Dục.

(*) Vị trí của người kế thừa, ở đây chỉ ngôi Thái tử.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!