Chương 36: Bắt gặp gian tình

'Đúng là anh ta có mục đích riêng, chính là theo đuổi em.' Liên Chính Tắc lần nữa bày tỏ, 'Nếu như Sầm Chí Quyền cũng muốn theo đuổi em, vậy em sẽ chọn ai?' Hắn vừa cười vừa hỏi.

Hỏi nhảm gì vậy trời?

Sầm Chí Quyền theo đuổi cô? Đúng là chuyện buồn cười nhất trên đời. Quan Mẫn Mẫn đứng lên, 'Anh Ken, anh tốt nhất là đừng có theo đuổi em.

Em đi bàn công sự trước đã.'

Nói rồi cô xoay người đi ra ngoài, Liên Chính Tắc cũng không ngăn cô, chỉ nói với theo, 'Một ngày em chưa kết hôn thì một ngày anh sẽ không bỏ cuộc.'

Haizz, bị người theo đuổi cảm giác thật không tốt tí nào!

Quan Mẫn Mẫn quay đầu lại, 'Anh Kem, trước kia anh đã từng cướp bạn gái của anh ta, chắc không phải bởi vì bây giờ tưởng anh ta thích em cho nên mới muốn theo đuổi em đấy chứ?'

Nha đầu này, những chuyện không đâu vào đâu thì lại suy nghĩ nhanh thế.

Liên Chính Tắc nhún vai, 'Chuyện cũ đã qua rồi, anh đảm bảo giờ anh thật lòng muốn theo đuổi em, tuyệt đối không phải như em nghĩ.'

Mặc kệ anh có hay không, dù sao em cũng sẽ không nhận lời.

Quan Mẫn Mẫn ôm túi văn kiện rời khỏi phòng họp.

***

'Boss, thư ký của Sầm chủ tịch – Tần tiểu thư qua báo lại, Sầm chủ tịch và phu nhân đang có chuyện không vui trong phòng làm việc, muốn nhờ ngài qua đó một chuyến.'

Sầm Chí Quyền họp xong trên đường quay về văn phòng của mình nghe Khải Văn báo cáo lại như vậy thì khựng lại.

'Phòng làm việc của ai?' Hắn chau mày.

Khải Văn nói hai người có chuyện không vui, dùng từ mới uyển chuyển làm sao! Hắn làm sao không biết ba mẹ mình ngày thường ở bên ngoài đều rất biết khống chế cảm xúc của bản thân, nhất là khi ở trong công ty, tuyệt đối không có khả năng để cho cấp dưới nhìn thấy những thứ phiến diện của bản thân.

Nhưng hôm nay làm ra động tĩnh lớn như vậy, sao có thể chỉ là "không vui" đơn giản như vậy? Nói không chừng là đã quậy tung văn phòng lên rồi!

Lần trước bởi vì chuyện trong nhà hàng, mẹ hắn sau khi về nhà liền trực tiếp ném hết đồ đạc của ba hắn ra khỏi phòng ngủ.

Những chuyện này là chú Vinh gọi điện thoại báo cáo cho hắn nhưng hắn vẫn luôn không hỏi tới, thứ nhất là vì bận ra nước ngoài công tác, thứ hai là vì thực ra hắn không muốn hỏi về chuyện của ba mẹ mình chút nào.

Nhưng giờ họ cãi nhau trong công ty, hắn không thể không qua xem một chút.

'Văn phòng của chủ tịch Sầm.'

Năm phút sau, Sầm Chí Quyền đứng bên ngoài văn phòng của ba mình Sầm Húc Sâm nhưng còn chưa kịp vào thì đã nghe bên trong không ngừng truyền đến tiếng đập đồ.

Còn Tần Khiết nãy giờ vẫn luôn đứng bên ngoài thấy hắn thì vội bước tới, vẻ khẩn trương trên mặt trở nên thả lỏng, 'Chí...' Cô định gọi tên hắn nhưng nhớ đến vẻ mặt lạnh lùng lần trước, khi hắn không cho cô gọi thẳng tên thì vội ngừng lại nhưng trên mặt vẫn giữ nguyên vẻ tươi cười, 'Sầm tổng, ngài đến rồi?

Có phải định tiến vào khuyên giải họ không?'

'Chuyện nhà tôi tôi tự biết xử lý. Cô ra ngoài trước đi!' Mặt vẫn không chút biểu cảm, Sầm Chí Quyền nói.

Tần Khiết không nói gì thêm, cúi chào rồi bước ra.

Trong văn phòng không khí vẫn chưa hòa hoãn lại, Sầm Chí Quyền rút một điếu thuốc châm lên, chưa đầy hai phút sau đã nghe ra hai người vì sao cãi nhau...

Năm phút sau, là mẹ hắn xông ra trước, vẻ mặt tức giận cực kỳ. Khi nhìn thấy con trai mình đang đứng bên ngoài hút thuốc, bà thoáng sững người, 'Chí Quyền...'

'Cãi nhau đủ chưa?' Sầm Chí Quyền nhả một vòng khói, nhìn thấy ba mình cũng bước ra mới lên tiếng.

'Chí Quyền, sao con lại ở đây?' Sầm Húc Sâm cũng ngạc nhiên nhìn con trai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!