Mười giờ sáng, tiếp tân dưới lầu gọi điện thoại đến báo, người phụ trách của tập đoàn Á Tín và của Sầm thị đều đã đến.
Thảm rồi! Điện thoại trên tay Quan Mẫn Mẫn tuột khỏi tay rơi thẳng xuống đất.
Nhưng khách quý đã đến cửa, họ nào dám tùy tiện đuổi người đâu chứ?
Thế là Quan Mẫn Mẫn bi thảm cùng với hai vị giám đốc đích thân xuống lầu nghênh đón.
Hôm nay bầu không khí ở đại sảnh của Quan thị Kiến thiết cực kỳ khẩn trương bởi vì cùng lúc đón tiếp hai nhân vật đình đám của giới thương nghiệp Singapore.
Một trong hai người còn từng cùng quyền tổng giám đốc của Quan thị Quan Mẫn Mẫn có hôn ước.
Hai đoàn người, mỗi đoàn chiếm cứ một góc, không ai chào hỏi ai nhưng ý đối địch đã quá rõ rệt.
Hai phút sau, Quan Mẫn Mẫn dẫn đầu bước ra cửa thang máy.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía cô.
Chỉ liếc mắt một cái Quan Mẫn Mẫn đã nhìn thấy Sầm Chí Quyền, hôm nay hắn mặc một bộ vest đen thật chỉnh chu, thân hình cao ngất đỉnh đạc, khí thế bất phàm, chỉ có điều gương mặt tuấn lãng không có chút biểu cảm nào, nhất là đôi mắt thâm thúy nhưng cũng hết sức âm trầm kia khiến cô không dám nhìn thẳng, chỉ đành lặng lẽ dời tầm mắt về phía Liên Chính Tắc.
Trên mặt Liên Chính Tắc thoáng lộ nụ cười nhàn nhạt, 'Vất vả Quan tổng xuống đón tiếp.'
Quan Mẫn Mẫn còn chưa kịp trả lời thì hai vị giám đốc đi theo sau cô đã lén ẩy cánh tay cô, hất cằm về phía Liên Chính Tắc như ra hiệu.
Chào hắn một câu xong cô gần như là bị áp tải đến trước mặt Sầm Chí Quyền, 'Xin chào Sầm tổng, đây là Quan tổng của chúng tôi, cô ấy vừa tiếp nhận nghiệp vụ của công ty, có gì không thỏa đáng xin vui lòng bỏ qua.'
Haizz, thái độ này... bên nào nặng bên nào nhẹ, vừa nhìn đã biết ngay.
Bằng vào kinh nghiệm mấy mươi năm lăn lộn thương trường của họ, cũng không ngờ sẽ có tình huống như hôm nay.
Tuy rằng Liên tổng của Á Tín tìm đến họ trước đồng thời cũng đã thỏa thuận xong nhưng giờ Sầm thị chen chân vào, nếu như nhất định phải chọn một bên để đắc tội vậy chỉ đành chọn Á Tín thôi.
Trong giới thương nghiệp Singapore ai mà không xem nhà họ Sầm là trụ cột chính, sức ảnh hưởng của Sầm thị tuyệt đối không phải là điều họ có thể chống lại.
Sầm Chí Quyền vẻ mặt vẫn bình thản, đối với sự khách sáo của hai vị giám đốc hắn có vẻ không mấy để tâm, 'Thời gian của tôi có hạn.'
'Chúng tôi biết, Sầm tổng, xin mời bên này.' Giám đốc Cao vội tiến lên dẫn đường.
Ánh mắt sắc bén của Sầm Chí Quyền quét về phía Liên Chính Tắc, nhìn thẳng vào mắt đối phương một giây sau thì quay đầu, nhìn về phía Quan Mẫn Mẫn nãy giờ vẫn chưa nói một lời, 'Quan tổng không đi sao?'
Quan Mẫn Mẫn nuốt nuốt nước bọt, liếc nhanh về phía Liên Chính Tắc mà hắn thì đáp lại ánh mắt cô bằng nụ cười nhàn nhạt.
Nhớ tới lời cảnh cáo tối qua của Sầm Chí Tề và Sầm Tĩnh Di, Quan Mẫn Mẫn dùng khẩu hình nói với hắn, 'Buổi tối mời anh ăn cơm.' Sau đó hít sâu một hơi, cất bước theo sau Sầm Chí Quyền.
Liên Chính Tắc cũng không tức giận nhưng trước lúc Quan Mẫn Mẫn đi vào thang máy hắn lại sải bước tiến đến, từ phía sau nắm lấy tay cô, khi cô chưa kịp có bất kỳ phản ứng nào, trực tiếp kéo cô đến bên cạnh mình.
Thấy chuyện bất ngờ, ai nấy đều giật mình, đồng loạt nhìn về phía hai người.
'Anh Ken, anh làm gì vậy?' Quan Mẫn Mẫn ngượng ngùng hỏi.
Liên Chính Tắc không trả lời cô mà cười cười nhìn Sầm Chí Quyền bằng ánh mắt khiêu khích, 'Cách làm ăn của Sầm tổng không khỏi hơi bá đạo rồi.
Ngày hôm qua tôi đã hẹn trước với Quan tổng sẽ đến ký hợp đồng rồi, chi bằng chúng ta ở trước mặt mọi người hỏi thử Quan tổng xem cô ấy thích hợp tác với ai?'
Không gian rộng thênh thang bởi vì câu nói này mà bỗng trở nên an tĩnh hẳn lại...
Trong sự im lặng chết người đó, Sầm Chí Quyền là người có phản ứng đầu tiên.
Hắn không trực tiếp trả lời câu hỏi đầy khiêu khích của Liên Chính Tắc mà liếc nhìn cánh tay đang bị hắn bắt lấy kia sau đó mặt không chút biểu cảm xoay người đi vào chiếc thang máy gần nhất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!