Chương 28: (Vô Đề)

Trên TV, đang chiếu quảng cáo nóng bỏng tháng mới của tập đoàn Lôi Đình.

Trên màn ảnh một cô gái khêu gợi, có vẻ ngoài xinh đẹp, cơ thể hoàn mỹ, cô hóa thân thành một cô nàng Tây Ban Nha, xuất hiện trong tòa kiến trúc kiểu cách Châu Âu, nhiệt tình nhảy vũ điệu Flamenco, trong tay còn chậm rãi xòe ra cây quạt, che kín nửa mặt, vừa vỗ quạt vừa nói tiếng địa phương.

Ống kính chuyển một cái, bối cảnh lại biến thành lầu gác Trung Quốc cổ điển, bốn phía cầu nhỏ nước chảy, trong vườn hoa nở rộ thược dược và mẫu đơn.

Cô gái Tây Ban Nha nóng bỏng lại trở thành một người Trung Quốc truyền thống, một bộ sườn xám màu xanh và trắng ưu nhã, khiến người ta kinh ngạc, dung nhan xinh đẹp, khi giơ tay nhấc chân, đều thể hiện sự thùy mị dịu dàng của phái nữ phương Đông.

Cuối cùng ống kính trở lại thành phố hiện đại, tóc đuôi ngựa, áo thun 3 lỗ quần short, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn càng lộ ra vẻ xinh đẹp, đang tưới nước cho sân cỏ xanh biếc trong vườn, một con chó nhỏ màu vàng càng không ngừng chạy tới chạy lui dưới chân cô, cô gái lộ ra nụ cười lúm đồng tiền ngọt ngào vui vẻ động lòng người.

Lần này tập đoàn Lôi Đình ra mắt ba mô hình căn hộ, vườn hoa Châu Âu, kiểu sân nhà Trung Quốc và loại hình dành cho người trẻ thích sự đơn giản của Châu Âu. Quảng cáo này vừa phát thì trong nháy mắt nhận được vô số lời khen ngợi, được tâng bốc, ngày khai trương đầu tiên đã bị quét sạch.

Ngay lúc khủng hoảng tài chính thì tập đoàn Lôi Đình lại giành được tình thế.

Hôm nay, Lạc Dịch nhận được điện thoại của Chu Thiểu Đình, đối phương muốn hẹn gặp anh, anh nghĩ ngợi chút, gật đầu đồng ý.

Địa điểm là ở một quán ăn Nhật Bản, sau khi người mặc kimono xong ngồi xuống thì người phục vụ bưng trà nóng và khăn lên rồi đi ra ngoài.

"Đã lâu không gặp, anh Lạc."

Chu Thiểu Đình nhìn chăm chú vào người đàn ông anh tuấn đối diện.

"Cô Chu tìm tôi, chắc hẳn có chuyện quan trọng." Lạc Dịch khẽ mỉm cười,

"Không ngại cứ nói thẳng."

"Nếu anh đã nói như vậy, quả nhiên là người rõ ràng." Chu Thiểu Đình làm như cười giỡn làm như nghiêm túc nói:

"Người ngoài đã từng đồn chúng ta là một cặp, anh biết không?"

"Thật sao? Vậy xin lỗi, khiến cô cảm thấy phiền toái." Anh bày tỏ áy náy.

"Thật sự anh không biết hay giả bộ đây?" Chu Thiểu Đình cười xấu hổ hỏi,

"Tôi có điểm nào không tốt? Anh nhìn điểm nào thấy cũng không vừa mắt sao?"

"Cô Chu, tôi chỉ xem chúng ta là bạn bè."

Anh luôn luôn đơn giản, không cần, chưa bao giờ cho hi vọng, nói một câu đã phủi sạch hy vọng cuối cùng còn sót lại trong lòng đối phương.

"Là bởi vì quan hệ với cô Tô sao?"

Sắc mặt Chu Thiểu Đình thay đổi, giọng nói đột nhiên gấp gáp,

"Nhất định anh không biết, cô gái kia có quan hệ phức tạp với gia đình tôi, mẹ cô ta là mẹ kế của tôi."

Lạc Dịch nhíu mày, Chu Thiểu Đình nhìn anh không lên tiếng, vì vậy tiếp tục nói:

"Năm đó mẹ cô ta hao tâm tổn trí gả cho cha tôi, sau khi mẹ tôi biết thì u sầu đổ bệnh, không mấy năm thì qua đời, mẹ cô ta mới đến nhà họ Chu chúng tôi."

"Cô gái này không chỉ giống như mẹ cô ta, không chỉ quyến rũ boss Lôi, hơn nữa không biết dùng cách gì lừa gạt anh."

Chu Thiểu Đình cười lạnh liên tục:

"Chị tôi bị cô ta đánh, thật là một người con gái thủ đoạn, sao anh có thể ở chung môt chỗ với người như vậy?"

"Như vậy cô Chu nói xem tôi nên làm thế nào ?"

Lạc Dịch không biến sắc hỏi ngược lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!