Cái gì mà lấy kết hôn là điều kiện tiên quyết để gặp gỡ?
Gặp quỷ đi! Cô cắn răng nghiến răng thề, sẽ không bao giờ tin tưởng bất kỳ lời nói dối nào nữa của người đàn ông này.
Trong một quyển tiểu thuyết từng nói thế này : ta không ngại bán tuổi thanh xuân của ta, thanh xuân không bán cũng lãng phí.
Bây giờ cô đang bán thanh xuân của mình.
Mấy ngày nay, tên của cô tiếp tục gắn chung với Lôi Ngự Phong, cho dù Chu Thiểu Đình vẫn âm thầm phá hoại cô, đưa tên cô vào những mục tin đồn lá cải, nhưng cô vẫn nổi tiếng, quảng cáo mắt kính, quảng cáo mỹ phẩm cũng nói muốn chọn cô, thậm chí còn có đạo diễn HongKong chọn cô, muốn cô đi đóng phim.
Cô cũng sắp nhanh chóng có được danh lợi song toàn rồi.
Cười ngọt ngào vén tóc dài xoăn từng lọn qua vai, mắt to quyến rũ giống như đang phóng điện, vô cùng hấp dẫn, cô khiêu khích đá lông nheo với người đàn ông lạnh nhạt kia, sau đó lả lướt đi vào đại sảnh.
Cô không thể nghi ngờ mình đã thành tiêu điểm.
Biết hay không biết, gặp hay chưa từng gặp, cô giống như con bướm bay theo Lôi Ngự Phong, vui vẻ uống rượu, khiến cho gương mặt Boss Lôi kinh ngạc:
"Cô Tô, nhìn cô có vẻ rất vui, có phải bị chuyện gì kích động không?"
"Nếu như mà tôi nói tôi yêu anh?"
Cô ngẩng đầu uống cạn sâm banh trong ly.
Cô? Coi như xong! Boss Lôi xì mũi coi thường.
"Ha ha, tôi biết Boss Lôi là người đàn ông si tình, cả đời chỉ yêu duy nhất bà xã."
Biết là tốt rồi.
"Đã như vậy, dụ cô ấy trở về không phải là chuyện tốt sao?"
"Dụ dỗ cũng không trở lại, cô ấy không…không sợ tôi, hơn nữa... Có thể còn thích người khác."
Ha ha...
Cười đã chưa? Lôi ngự Phong thẹn quá thành giận.
Nói thật, nghĩ đến Boss vênh váo không ai bì được cũng có lúc khốn khổ vì tình, Tô Hợp Hoan cười vui vẻ.
"Nếu dụ dỗ không trở lại, vậy thì lừa gạt về là được rồi."
"Lừa gạt thế nào? Cô cho rằng bà xã của tôi là đứa trẻ 3 tuổi sao?"
"Thoải mái đi..., khổ nhục kế cũng tốt, giả vờ cũng được, mình diễn đi!"
Khổ nhục kế? Quả nhiên dứt khoát! Sao anh không nghĩ ra chiêu này?
Để lại Boss bỗng nhiên thông suốt, Tô Hợp Hoan hơi say đi đến phòng WC.
Phòng vệ sinh không một bóng người, nước mát chảy ào ào từ trong vòi nước xuống, cô lấy lại tinh thần, lấy tay vỗ vỗ gương mặt đỏ bừng.
Cô lau khô tay xong, xoay người đang muốn đi ra ngoài, chợt cửa từ bên ngoài mở ra, đúng lúc một người phụ nữ đi tới, hai người thiếu chút nữa đụng nhau, khi nhìn rõ lẫn nhau, không khỏi sửng sốt.
Chu Thiểu Tịnh ăn mặc khéo léo, gương mặt giống Chu Thiểu Đình bảy phần, một thân váy dài cổ điển, cầm túi trong tay, chắc là định vào trang điểm lại, nhìn từ trên xuống dưới một phen, trong đáy mắt hiện lên tia căm hận.
Này! Đứng lại! Tiếng nói gay gắt của Chu Thiểu Tịnh gay gắt vang lên sau lưng.
"Có chuyện gì không cô Chu?" Bước chân lập tức dừng lại, cô xoay người, lạnh lùng nhìn về đối phương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!