(*) Trắng trợn táo bạo, không kiêng nể gì
Tóc Thẩm Đường quá dài, một ít sợi tóc bị mắc vào dây treo áo bơi mỏng manh trên cổ.
Dẫn người đến trong góc, Nguyên Nhược giúp vén mái tóc rối tung trên cổ xuống.
Góc khuất hẻo lánh, nhưng cách đó không xa có những người khác đang vui đùa.
Thẩm Đường mặc đồ này rất là gợi cảm, hai dây đai áo mỏng manh ôm sát trên eo nối liền với quần bơi càng làm tôn lên phần eo và bụng. Cô ấy đi chân trần trên mặt đất một lúc, ngón chân tròn trịa có chút bẩn, nhưng mu bàn chân trắng nõn, mắt cá chân tinh xảo. (*)
(*) Chắc đây là kiểu đồ bơi của TĐ
Nguyên Nhược hạ thấp tầm mắt liếc nhìn nhìn, trong lúc lơ đãng phát hiện mắt cá chân người này có hình xăm.
Nó là một bông hoa cát cánh, không màu, thanh lịch mà sinh trưởng gần mắt cá chân. (*)
(*) Hoa cát cánh, xăm cổ chân bao đẹp huhu
"Em xăm khi nào?", cô nhẹ giọng hỏi.
"Đã gần một tháng", Thẩm Đường nói thật.
Lâu như vậy rồi, Nguyên Nhược hoàn toàn không nhận ra được. Cô dừng lại một chút, tiếp tục vén tóc.
Thẩm Đường bỗng nhiên nói: "Dạo gần đây chị đều tránh mặt em".
Giọng điệu khẳng định, âm thanh rất nhẹ.
Động tác tay Nguyên Nhược dừng một chút, một lúc sau mới trở lại bình thường. Sợi tóc bị rối có chút khó gỡ, quá dùng sức sẽ kéo trúng da đầu đối phương nên chỉ có thể làm từ từ.
Cô khép hờ đôi môi, một lúc sau, cô giống như không để ý nói: "Không có".
"Triệu Giản nói gần đây cửa hàng không bận, không có gì để làm", Thẩm Đường nói thẳng.
"Đó là cậu ta", Nguyên Nhược đáp, "Cậu ta có hôm nào bận đâu?"
Đối phương không nói gì.
Nơi này tương đối khuất, phía trước có mấy cây cổ thụ cành lá rậm rạp, bao quanh là những cây ô rô xanh, về phía trước một chút có đặt hai cái ghế nằm. Vốn dĩ trên mỗi ghế đều có người nằm, cả hai đều đang lười biếng tắm nắng, nhưng trong lúc hai người các cô nói chuyện, hai người phụ nữ nằm trên ghế kia đã rúc vào nhau thân mật, hành vi vô cùng táo bạo.
Có thể là do ảnh hưởng từ xu hướng tính dục của bản thân nên trong vòng bạn bè của Nguyên Nhược có không ít người giống cô, ví như hai người phụ nữ này, họ không phải là người yêu của nhau, bình thường quan hệ của hai người họ cũng không có gì đặc biệt nhưng mấy ly rượu vào bụng rồi nói chuyện thêm một chút liền nảy sinh tình ý như lửa cháy lan ra đồng cỏ, tạo thành một ngọn lửa lớn không thể nào dập tắt.
Một số người bạn có quan niệm cởi mở và thẳng thắn hơn, chỉ cần song phương đều có ý đó thì sẽ không cố tình giữ khoảng cách nữa, thử một chút cũng không phải là một ý kiến tồi.
Nguyên Nhược không được tự nhiên lắm, kéo người trước mặt quay đầu sang hướng khác, không cho Thẩm Đường nhìn thấy bên kia.
"Đừng luôn xem em là đứa trẻ", Thẩm Đường trầm giọng nói, không cảm kích trước ý tốt này.
Nguyên Nhược không nói gì, tiếp tục gỡ tóc rối, mãi đến tận khi xong xuôi mới mở miệng nói: "Nhìn chằm chằm người ta như vậy rất không phải phép, họ sẽ phát hiện".
"Họ cũng đâu làm cái gì".
Hai người phụ nữ chỉ đang ôm nhau mà thôi, hành vi nhìn có vẻ ám muội nhưng thật ra hôn cũng không có hôn một cái, xác thực là không có gì quá đáng hay cấm kỵ cả.
Nguyên Nhược không tiếp tục tranh luận, sửa lại dây áo nơi thắt lưng người kia xong thì để tay xuống.
"Được rồi, có thể xoay lại".
Thẩm Đường xoay người, đối mặt với cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!