Bất ngờ thay, Giản Ương lại có bạn trai.
Nhặt được bên đường.
Lại còn nhặt được tận hai lần.
Sau khi mối quan hệ thay đổi, Giản Ương vẫn còn ngơ ngơ ngác ngác.
Cô vừa rơi nước mắt, vừa phát hiện mình đã bị anh ôm chặt vào lòng một cách không khách khí.
Trên người Chu Ôn Dục giờ đây cũng có mùi hương giống hệt cô, mùi dầu gội hoa nhài và hương sữa tắm cùng loại.
Hai chai này đều là do Giản Ương mua ở khu giảm giá của siêu thị, mùi hương của họ hòa quyện vào nhau trong khoảnh khắc này.
Chu Ôn Dục sở hữu bờ vai rộng nhất và chiều cao ấn tượng nhất mà Giản Ương từng thấy.
Tựa vào lòng anh, cô cảm giác như đang được một chú chó khổng lồ bao bọc.
Nhiệt độ cơ thể nóng hổi, hơi thở dồn dập và cả nhịp tim đập mạnh mẽ của anh vây lấy mọi giác quan của cô.
Giản Ương chưa từng thân mật với người khác giới nào như vậy, má cô nóng ran, nhiệt độ cơ thể cũng tăng lên.
Tim đập thình thịch, một cảm giác rung động và ngượng ngùng hiếm thấy.
Do hoàn cảnh trưởng thành, Giản Ương vẫn luôn cho rằng mình rất ghét con trai.
Người theo đuổi cô không ít, nhưng Giản Ương bài xích tất cả bọn họ, thậm chí chỉ cần họ tiếp cận với ý đồ không rõ ràng, cô đã vô thức nín thở, muốn tránh xa ngay lập tức.
Bất kỳ ai bày tỏ ý tứ về phương diện đó đều bị Giản Ương cắt đứt dứt khoát.
"Em khó tán quá." Mấy chàng trai từng nói với cô như vậy.
Nhưng từ lần đầu tiên nhìn thấy Chu Ôn Dục, cô đã bị thu hút hết lần này đến lần khác.
Lần đầu gặp đã ôm, nắm tay, bị anh nhìn chằm chằm một cách thiếu lịch sự, nhưng ngoại trừ cảm giác không tự nhiên, Giản Ương không hề thấy ghét.
Thậm chí tên Tây giả cầy này chỉ nói một câu "làm bạn trai nhé", cô liền đồng ý.
Khó tán sao?
Chẳng khó chút nào, Chu Ôn Dục thậm chí còn chưa tán tỉnh cô.
Anh không có chút ngượng ngùng, e dè hay bất an nào mà các chàng trai bình thường nên có vào thời khắc này, cứ như thể anh đang tự tin lấy đồ trong túi mình vậy.
Thậm chí ngay giây sau khi xác định quan hệ, anh đã lập tức gọi cô không chút khách khí.
"Bé cưng."
"Bé ngoan."
Cái cách xưng hô sến súa gì thế này...
Mặt Giản Ương đỏ bừng.
Từ nhỏ đến lớn chưa có ai gọi cô như vậy cả.
Mẹ không gọi, bà nội càng không.
Giản Ương: "Sao anh lại gọi em thế này?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!