Cuốn nhật ký bìa vàng mỏng manh được bảo quản khá tốt, bên ngoài còn bọc một lớp màng chân không, nên Giản Ương mở ra cũng rất cẩn thận.
Nhưng vì niên đại đã quá lâu, trang giấy vẫn ngả vàng, các mép cũng quăn lên. Khi mở ra còn ngửi thấy mùi mực in đặc trưng của giấy để lâu năm.
Giản Ương chú ý đến ngày tháng ở trang đầu tiên, đã là 27-28 năm trước, cũng là khoảng 4-5 năm trước khi Chu Ôn Dục ra đời.
Nội dung Chu Uyển Ngâm viết mỗi ngày tuy không nhiều, nhưng hầu như ngày nào cũng có ghi chép.
Những dòng ghi chép liên tục không ngừng giúp Giản Ương như một người đứng xem, mở ra cả một đời người.
Về mối tình giữa Chu Uyển Ngâm và Lyson, Giản Ương đã nghĩ đến vô số khả năng đen tối, nhưng không ngờ rằng khởi đầu của họ lại là một cặp đôi bình thường và thân mật nhất.
Chu Ôn Dục từng nói, Chu Uyển Ngâm cho rằng chỉ những việc có ý nghĩa mới đáng được ghi lại.
Vậy có phải trong quan niệm của bà, bắt đầu từ khi quen biết Lyson đã là điều có ý nghĩa?
Chu Uyển Ngâm và Lyson quen biết tại Stanford, đối đầu gay gắt trong học thuật, chướng mắt lẫn nhau.
Chu Uyển Ngâm không chỉ một lần mắng Lyson trong nhật ký là kẻ thích làm màu, tên Tây tà ác, xấu xa đến tận xương tủy.
"Làm màu cái gì chứ, ghét tóc đen của tôi á? Tôi còn ghét cái bộ dạng lai căng chẳng ra Tây chẳng ra Tàu của hắn ta hơn."
"Hôm nay kiểm tra lại đứng nhất, tức điên lên rồi chứ gì, tên Tây kia cứ nhìn chằm chằm vào tôi. Hì hì, người da vàng chúng tôi thông minh hơn các người đấy nhé, tôi thích nhất là nhìn cái bản mặt ngứa mắt mà không làm gì được tôi của hắn."
"Hóa ra cái tên đội trưởng đội bóng bầu dục tóc vàng mắt xanh được hâm mộ nhất kia lại là anh trai của tên Tây giả cầy này à. Tên Tây kia lại sắp lén lút u ám rồi, cả ngày ghen tị cái này chướng mắt cái kia, có mệt không hả ^ ^"
"Nhận được offer thực tập của Bắc Cực Tinh rồi! Mức lương trăm vạn đô một năm, ta tới đây! Thời tiết California tuyệt vời, đợi có tiền, tôi nhất định phải mua một căn nhà to to to to to thật to ~"
"Hôm nay đội trưởng đội bóng bầu dục lại mời tôi đi hẹn hò, nể tình anh ta đẹp trai như vậy nên đồng ý rồi. Nhưng mà cái tên Tây giả cầy này bị bệnh thần kinh à! Phanh hỏng rồi mà còn lái xe lung tung, đâm vào tôi thật thì tôi tát cho một phát bay luôn."
"Hẹn hò lần thứ hai với đội trưởng bóng bầu dục, thôi bỏ đi, thật sự nuốt không trôi. Haizz, Thượng đế làm nhiều chuyện như vậy, sao lại quên xịt khử mùi cho người da trắng trước khi xuất xưởng thế nhỉ..."
Giản Ương che mặt cười khúc khích.
Cô cứ tưởng Chu Uyển Ngâm sẽ là một cô gái kỹ thuật lý trí, tỉ mỉ, còn thầm nghĩ người mẹ như vậy sao lại sinh ra một tên điên nhỏ như Chu Ôn Dục.
Nhiều lúc Chu Ôn Dục lộ ra vẻ đáng yêu, có lẽ thật sự không phải là giả vờ, mà là bản tính di truyền từ mẹ.
Giản Ương lật sang trang, ngay sau trang nhật ký này là cả một trang toàn dấu chấm than.
"A a a a a cái tên Tây giả cầy này bị bệnh à!!!!!!!! Thế mà lại mời tôi hẹn hò, tôi mới không thèm hẹn hò với hắn đâu!!!"
Kết quả trang sau, nhật ký lại biến thành:
"Khụ. Có lẽ Nữ Oa nhớ ra xịt khử mùi cho tên Tây giả cầy rồi? Miệng hắn thế mà lại khá thơm."
Từ trang này trở đi, đến một hai năm sau, hầu như đều là những lời lải nhải của Chu Uyển Ngâm như một cô gái nhỏ đang yêu.
Thường xuyên mắng Lyson b**n th**, luôn theo dõi định vị của bà, nhìn trộm sự riêng tư của bà, cấm bà qua lại với bất kỳ người khác giới nào.
Nhưng miệng thì mắng, cùng là phụ nữ, Giản Ương lập tức nhận ra giữa những dòng chữ ấy là sự đau lòng và thương xót của Chu Uyển Ngâm dành cho Lyson.
Bà đau lòng vì Lyson chịu bất công và coi thường trong gia tộc, từ nhỏ đã bị anh em bắt nạt, cha ruột mẹ đẻ đều có gia đình riêng, đầy ắp khát vọng nhưng không nơi thi triển. Phương án khởi nghiệp chuẩn bị tỉ mỉ bị Owen khinh thường, chỉ có người mẹ La San bố thí cho 3 triệu đô la Mỹ, còn đòi hỏi nắm quyền thực tế khi góp vốn, bà ta phải có quyền quyết định tuyệt đối.
Trong khi chi phí ăn mặc một năm La San cho đứa con người Hoa kia còn vượt xa con số 3 triệu đô.
"Hôm nay tôi từ chối lời mời chuyển chính thức của Bắc Cực Tinh, Neocore sẽ là khởi đầu mới của chúng ta! Bà Chu Uyển Ngâm, xin bà hãy không ngừng tiến về phía trước! Kiếm tiền to! Tiến lên!"
Sau đoạn nhật ký này, có lẽ do công việc quá bận rộn nên nhật ký của Chu Uyển Ngâm trở nên đứt quãng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!