.............
Kết thúc kỳ nghỉ ngắn ngày, Ôn Dư Nhiễm bắt đầu trở lại làm việc.
Trước và sau Tết luôn luôn là thời gian bận rộn nhất, trong công ty có rất nhiều việc, Ôn Dư Nhiễm thu xếp công việc qua một lần, trước tiên lên kế hoạch cho lịch trình, sau đó hoàn thành các hạng mục một cách có trật tự.
Trò chuyện với tiểu cô nương mỗi buổi tối đã trở thành thói quen hàng ngày. Tiểu cô nương không có bất kỳ hành động hay lời nói bất thường nào, trò chuyện rất thoải mái.
Chỉ thỉnh thoảng, tiểu cô nương mới chụp những bức ảnh tự sướng nóng bỏng gửi qua, những ý niệm mông lung hỗn loạn lại tiến vào trong giấc mơ, sau khi tỉnh dậy nàng phải dội một gáo nước lạnh mới có thể bình tĩnh lại.
Những lúc như vậy, nàng không muốn hồi âm tin nhắn của tiểu cô nương.
Cũng có lúc Ôn Dư Nhiễm cảm thấy bực bội vì trống vắng, có quá nhiều yếu tố không xác định được trên người tiểu cô nương, nàng không thể tìm ra tiết tấu của tiểu cô nương hay thậm chí là không rõ thái độ của mình đối với tiểu cô nương.
Từ trước đến nay, Ôn Dư Nhiễm luôn cảm thấy mệt mỏi với những điều mất khống chế, nhưng không thể giải thích được.
Khi những điều mất khống chế và không thể xác định được lại phát sinh đối với tiểu cô nương, nàng trở nên kiên nhẫn một cách đáng kinh ngạc.
Đến nỗi những suy nghĩ khúc mắc đó, luôn quay cuồng ở trong đầu, treo lên ngược xuống, không thể phân tán, cũng không có lối thoát nào để phát tiết...........
Kể từ sau khi kết thúc kỳ nghỉ, có lẽ là sau một tuần, Ninh An chủ động gửi tin nhắn đến---- -
[Naw]: Sắp đến sinh nhật em!
[Naw]: Chị cùng em ra ngoài chơi được không? [ chờ mong. jpg]
Sau khi đọc tin nhắn, Ôn Dư Nhiễm nhớ lại những con số trên thông tin. Sinh nhật của tiểu cô nương hẳn là thứ bảy tuần này.
Có rất nhiều việc trong ngày hôm đó, nhưng nếu cố gắng tranh thủ một chút, có thể sẽ có thời gian.
Nhưng nàng cảm thấy mình không biết lấy tư cách gì để nhớ ngày sinh nhật của tiểu cô nương, cho nên Ôn Dư Nhiễm vẫn nhắn tin hỏi một chút.
[ Ôn Dư Nhiễm ]:
Sinh nhật của em là khi nào?
[ Naw]: Thứ bảy.
[ Ôn Dư Nhiễm ]: Muốn đi đâu?
Ninh An nhanh chóng trả lời.
[Naw]: Muốn đi công viên trò chơi.
Ôn Dư Nhiễm đem ước định này ghi tạc trong lòng.
Sau khi trở lại công ty, Ôn Dư Nhiễm yêu cầu trợ lý của mình dời lịch trình của ngày thứ bảy lên hoặc hoãn lại, hơn nữa còn tăng ca thêm một ngày cho việc này, để cả ngày thứ bảy đều được giải tỏa......
Buổi tối thứ sáu.
Diệp Thấm Miên gọi điên thoại cho Ôn Dư Nhiễm.
"Ngày mai con có trở về ăn cơm không?" Diệp Thấm Miên dò hỏi qua điện thoại.
Ôn Dư Nhiễm đáp:
"Không có về, ngày mai con có việc."
Diệp Thấm Miên thở dài:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!