Chương 4: (Vô Đề)

Nhưng lời khai của chúng tôi hoàn toàn đồng nhất, các bạn cùng lớp khác cũng đều chứng thực mối quan hệ tốt đẹp giữa Xuyên Tử và chúng tôi. Hơn nữa, cái c.h.ế. t của lão Dịch và Xuyên Tử quả thực rất bất thường nên chúng tôi tạm thời không bị truy cứu trách nhiệm.

Bố mẹ của Xuyên Tử không có ý định bỏ cuộc, họ hoàn toàn không tin vào lời lẽ vô lý của chúng tôi và muốn kiện chúng tôi cùng nhà trường.

Cái c.h.ế. t của hai người bạn cùng phòng cùng áp lực tinh thần của đoàn phim ma và những lời buộc tội của bố mẹ Xuyên Tử khiến chúng tôi rơi vào trạng thái tinh thần rất tồi tệ.

Khi mọi chuyện không thể giải quyết được, có thể sẽ có bước ngoặt xảy ra, nhưng bước ngoặt đó phải trả giá bằng mạng sống.

Một người khác nữa đã chết, nguyên nhân cũng giống như lão Dịch và Xuyên Tử. Điều quan trọng nhất là người đó trước khi mất cũng từng làm qua diễn viên tạm thời!

Chúng tôi đã tìm được bạn cùng phòng của người đó.

Lúc đầu họ từ chối nói về chuyện đó, nhưng khi nghe nói chúng tôi cũng là nạn nhân của đoàn phim ma thì họ mới buông lỏng cảnh giác.

"Chiều hôm kia, trong ký túc xá chỉ có tôi và Soái Tử. Đột nhiên có một nhóm người xuất hiện ở bên ngoài, bọn họ nói rằng mình là người của một đoàn làm phim nào đó, muốn quay một cảnh ở ký túc xá nam và đang tìm diễn viên tạm thời."

Một nam sinh tên là Chu Lượng mở đầu cuộc trò chuyện.

"Soái Tử nghe thấy, không chờ phản ứng của tôi là ngay tắp lự đồng ý."

"Sau đó, cậu ấy diễn vai bị mắc kẹt trong phòng đang vội vã ra ngoài, cuối cùng, khi cánh cửa mở bung ra, đạo diễn hô lớn 'Cắt'. Nhưng sự kiện tiếp theo thì phải để Lượng Hạo kể cho các cậu nghe rồi."

Chu Lượng chỉ vào một thanh niên gầy còm đeo kính nói.

"Chiều hôm qua, tôi, ở ký túc xá, đang viết báo cáo thí nghiệm, Soái Tử đang ngủ, và rồi, sau đó..." Lượng Hạo lắp bắp khi nhớ lại.

Thấy vậy, chúng tôi trấn an, bảo cậu cứ từ từ, sau một lúc bình tĩnh lại, cậu ấy lại bắt đầu kể tiếp câu chuyện.

"Sau đó, cậu ấy xuống khỏi giường, tôi lúc đó quá đắm chìm vào việc viết lách đến nỗi không để ý xung quanh, sau đó, cậu ấy bắt đầu đập, đá cửa và ném đồ đạc. Tôi giật mình, vì vậy tôi mới đứng dậy tóm lấy cậu ấy, hỏi xem xảy ra chuyện gì."

"Cậu ấy phớt lờ tôi và sau đó đá tung cửa rồi hét lớn 'Cắt!' và ngã ngửa ra sau, không cử động gì nữa. Tôi đã rất sợ hãi. Một số người đứng ở bên ngoài chứng kiến đã can đảm tiến lại gần để sờ động mạch của cậu ấy, phát hiện ra rằng cậu ấy đã c.h.ế. t rồi." Nói xong, Lương Hạo dường như thở phào nhẹ nhõm.

Mỗi khi nghe họ nhắc đến từ cắt, tim tôi lại đập nhanh hơn một cách vô thức.

"Gần đây cậu ấy có gì bất thường không?" Tôi hỏi. Tôi thực sự không hiểu quy chuẩn chọn người của đoàn phim ma này.

Trước đó chúng tôi cứ nghĩ rằng họ sẽ tiếp tục lựa chọn Cường Tử và người của nhóm chúng tôi.

"Có đó, tuần trước khi cậu ấy thức dậy vào ban đêm, cậu ấy là người đã chứng kiến Lý Xuyên ở ký túc xá của các cậu chết. Sau đó còn phải nằm viện mất hai ngày, mấy ngày nay tinh thần mới khá hơn một chút."

Chu Lượng trả lời.

"Hóa ra cậu ấy chính là người đã bị dọa sợ mà nhập viện!" Chúng tôi ngạc nhiên nói.

"Lúc lão Dịch chết, Xuyên Tử là người gần với cậu ấy nhất, còn lúc Xuyên Tử chết, lại vô tình bị Lưu Soái đụng phải, nếu theo đà này, người được chọn là người đã chứng kiến cái c.h.ế. t của người trước?" Đằng Phi kinh ngạc nói.

Lương Hạo nghe vậy thì sợ đến mức suýt nữa ngã xuống đất, may thay, lão Vương đã kịp giữ cậu lại.

Có lý!

Tất cả chúng tôi đều gật đầu.

Cái c.h.ế. t của Lưu Soái xảy ra trước sự chứng kiến của công chúng, thêm sự báo cáo cùng lời khai từ hai vụ án trước, chuyện g.i.ế. c người của đoàn phim ma đã được mọi người biết đến rộng rãi.

Trong một lúc, ai nấy trong trường đều hoảng loạn, sau đó, nhà trường đã đến gặp chúng tôi và hy vọng chúng tôi sẽ không lan truyền sự việc này nữa, đồng thời tăng cường quản lý diễn đàn của trường.

Những lời đồn đại ồn ào dần lắng xuống và mọi người cũng dần không còn chú ý tới chuyện này nữa.

Vì đại cục, chúng tôi giữ bí mật với người ngoài, chỉ thông báo cho nhà trường và cảnh sát về mọi điều chúng tôi đoán. Cảnh sát đã quyết định xử lý vụ việc một cách nghiêm túc, cử hai cảnh sát đến để điều tra., nhà trường cũng đã cử hai giảng viên đến hỗ trợ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!