Thịnh quốc công bí mật chỉnh đốn quân đội, chuẩn bị vào kinh, phản Thái tử.
Thôi Tống mỗi ngày phải gặp nhiều người, Dương gia, Thôi gia, Tống gia... nhưng lại không đi gặp Dương Hằng.
Nàng ta mang thai, đợi ở hành lang nửa ngày, liền bị đuổi đi.
Lúc hoàng hôn, ta ở trước cửa sổ cho vẹt ăn, Thôi Tống đứng ở bên cửa hành lang, không biết đã xem bao lâu.
"Con này và con nàng tặng lễ, giống nhau y hệt?"
Ta dừng một chút:
"Hồng huyết vẹt, đều là sinh đôi. Nhưng nuôi vẹt đôi là đại kỵ, cho nên chỉ đưa một con vào cung."
Thôi Tống không mấy để tâm mà nói:
"Thuật xem tướng nhà nàng, chưa từng sai sao?"
Vì nể mặt Dương Hằng, ta bằng lòng chỉ điểm cho hắn:
"Đại nhân, từng nghe qua chuyện cha ta đoán định chuyện hỏa hoạn ở phía đông thành chứ?"
Fanpage chính thức:
Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Thôi Tống gật đầu: Có nghe nói qua.
"Lời tiên đoán một khi nói ra, liền trở thành một mắt xích của nhân quả, người ta càng muốn trốn tránh, ngược lại càng dễ sa vào."
Ta đặt chiếc thìa bạc xuống, quay đầu nhìn hắn, ý vị thâm trường:
"Nhưng cuối cùng chỉ có bản tâm của con người, mới có thể quyết định vận mệnh của chính mình."
Thôi Tống ngồi xuống, dường như đang trầm tư:
"Ý nàng là, ta cái gì cũng mặc kệ? Hiện nay tình hình trong triều, một chạm là nổ, muốn làm bề tôi trung thành, cũng khó tránh khỏi..."
"Đại nhân có thể từ quan, đưa mẹ con Dương Hằng trở về Tây Nam, sinh con xong đưa cho Thịnh quốc công, ngài và A Hằng quy ẩn điền viên."
Hắn ngồi đó, im lặng hồi lâu.
Trời dần tối, trong sân khắp nơi thắp đèn, Thôi Tống lại muốn ở lại qua đêm:
"Ta đi gặp A Hằng, luôn cảm thấy mệt mỏi trong lòng. Ngược lại ở chỗ nàng, tâm trạng bình ổn được đôi chút."
Ta lặng lẽ nhìn hắn, kéo kéo khóe môi, trong lòng chỉ cảm thấy buồn cười.
Thôi Tống thấy ta đang cười, tự mình cong môi, nhìn quanh phòng, ưng ý chiếc giường êm bên cửa sổ: Ta ngủ ở đó.
"Đại nhân cứ tự nhiên."
Ta chỉ vào cửa sổ phía trước con vẹt:
"Đừng đóng cửa sổ, ta ngủ không thích đóng cửa sổ."
Mấy tháng nay, Thôi Tống ở chỗ ta ngủ lại bảy tám lần.
Thành ra dạo này, ta đi gặp Dương Hằng, đều bị nàng ta cự tuyệt ngoài cửa, ngay cả hạ nhân bên cạnh nàng ta, cũng ngấm ngầm bàn tán ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!