Chương 35: Công Ty

Buổi chiều, Nhiễm Mộ Húc quyết định đến công ty, mấy ngày nay tuy rằng đã xử lý rất nhiều văn kiện nhưng vẫn còn rất nhiều việc cần phải giải quyết, vốn dĩ là muốn hoãn lại đến ngày mai nhưng cục cưng lại muốn đến thăm công ty của anh.

Anh nghĩ bây giờ đi cũng tốt.

Nhân đây, anh sẽ tuyên thệ chủ quyền.

Trong tương lai, cậu có thể sẽ thường xuyên đến công ty và trở thành người quen thuộc.

Nhiễm Mộ Húc tin nhắn cho thư ký Vương, nói tất cả các bộ phận trong công ty sẵn sàng báo cáo và chuẩn bị cuộc họp.

Sau khi xuống xe, Nhiễm Mộ Húc nắm tay người kia, không quan tâm đến ánh ​​của người khác, trực tiếp đi tới thang máy chuyên dụng, rất nhiều người ở quầy lễ tân của công ty đều nhìn người bên cạnh là chủ tịch nhà mình.

Sau khi rời đi, họ mới thì thầm: "Thiếu niên bên cạnh chủ tịch là ai vậy? Nhìn đẹp quá đi." Sau đó nhân lúc đương sự không chú ý, họ chụp 1 bức ảnh, gửi lên nhóm chat công ty.

Thư ký Vương: Sao người này lại quen vậy ta???

Giám đôc Lý: Họ đang nắm tay nhau???

Nhân viên Trương: Đây có phải là vợ nhỏ của chủ tịch không?? Cảm thấy rất xứng đôi nha.

Nhân viên Tiền: Tôi tán thành, rất xứng đôi.

………!

Thư ký Vương: Chủ tịch nói cuộc họp sắp bắt đầu, mọi người đã sẵn sàng chưa?

Mọi người đều hăng say thảo luận về hai đương sự, bên này Bạch Tĩnh An đang ngắm nhìn công ty anh, đây là một toàn nhà lớn, chung quanh cũng có rất nhiều tòa nhà cao tầng nhưng nổi bật nhất vẫn là công ty này.

Nhân viên trong công ty có ý thức kỷ luật rất nghiêm khắc, gọn gàng ngăn nắp, coi như không có người khác và luôn làm đúng trách nhiệm của mình, không có hoảng hốt kinh ngạc cũng như buôn chuyện, lúc này cậu mới biết người yêu bên cạnh mình rất quyền lực.

Thảo nào thường rất bận rộn như vậy, quản lý một công ty lớn như vậy sẽ rất khó khăn!

Nhiễm Mộ Húc nhìn người bên cạnh đang ngẩn người nên nhéo nhéo mặt cậu, nói: "Bé yêu đang nghĩ gì vậy?"

Bạch Tĩnh An nhìn người yêu, anh đối với nhân viên thì vô cùng lạnh lùng, lúc này đối mặt với cậu thì lại tràn đầy ý cười, cậu cong khóe miệng nói: "Không có gì."

Thang máy thẳng đến văn phòng của Nhiễm Mộ Húc, đến nơi, anh đưa người đến ghế sô pha ngồi, Bạch Tĩnh An cẩn thận nhìn bài trí xung quanh, vẫn là phong cách hiện đại, đơn giản.

Theo góc nhìn nghệ thuật của cậu thì nó quá đơn thuần nhưng xét đến đối phương thì khá hợp với vẻ mặt lạnh lùng không biểu cảm, cậu nhẹ nhàng nói: "Chỉ có bạn trai của em mới phù hợp với phong cách như thế này, không hề mang đến cảm giác sinh động."

Lúc này bên ngoài thư ký gõ cửa, Nhiễm Mộ Húc nhàn nhạt nói "Mời vào."

Trước tiên Thư ký Vương nhìn thoáng qua sắc mặt của chủ tịch, nhưng đôi mắt lại không nhịn được đảo qua thiếu niên đang ngồi trên ghế sô pha, nhìn xem vị tiểu thần tiên kia thế nào, nhưng vẫn nghiêm túc nói: "Tài liệu họp đã chuẩn bị xong, các phòng ban đều đã sẵn sàng."

Nhiễm Mộ Húc gật đầu, quay sang người bên cạnh nhẹ nhàng nói: "Cục cưng, để thư ký đưa em đi tham quan.

Nếu cần gì em cứ nói với cậu ấy, sau buổi họp anh sẽ đến gặp em."

Thư ký Vương nhìn chủ tịch thay đổi sắc mặt trong tích tắc, trong lòng không khỏi thầm mắng: "Người đàn ông này có phải cụ tổ của lật bánh tráng không vậy, đã bao giờ đối với nhân viên dịu dàng như vậy đâu?"

Bạch Tĩnh An ngoan ngoãn nói: "Em hiểu rồi, anh nhanh đi đi."

Nhiễm Mộ Húc nhìn về phía cậu đột nhiên không muốn đi làm, nhưng đối phương lại nhìn anh bằng ánh mắt khó hiểu.

Vì vậy anh thu hồi cảm xúc, mở cửa đi ra ngoài.

Với tư cách là một thư ký có năng lực, thư ký Vương đương nhiên muốn hoàn thành những gì mà chủ tịch giao phó, vì vậy hắn nhẹ nhàng nói: "Tôi nên gọi cậu như thế nào?"

Bạch Tĩnh An nhận ra có người đang nói chuyện với mình nên lịch sự nói: "Em tên là Bạch Tĩnh An, cứ gọi em là tiểu An."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!