Màn đêm buông xuống, Triệu Hương Nông ngồi trên tấm thảm trong phòng, cô cũng không biết Hạ Tiểu Thuần làm cách nào mà có được số điện thoại của cô. Lúc đầu, Hạ Tiểu Thuần nói năng rất tỉnh táo, không thốt lên những câu đại loại như "Tôi thật lòng yêu anh ấy". Triệu Hương Nông lập tức đáp lại Hạ Tiểu Thuần: "Sao hả? Mấy tấm ảnh cưới của tôi và Bách Nguyên Tú khiến cô ngồi không yên rồi sao?
Cô tưởng sau khi bạn cô nói cho người trong lòng cô biết cảnh ngộ đáng thương của cô, thì anh ta sẽ vượt mọi chông gai đến tìm cô sao? Nhưng sự thật là không, không những vậy cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối này còn rất hạnh phúc, nên cô sốt ruột rồi phải không?"
Sau khi nghe thấy những lời này, Hạ Tiểu Thuần gào thét như uống nhầm thuốc, nói những lời không đầu không cuối như "Triệu Hương Nông, là cô biến tôi thành người phụ nữ xấu xa."
Khi Hạ Tiểu Thuần lặp lại những lời này lần thứ N, cuối cùng Triệu Hương Nông cũng không thể nhẫn nhịn nữa: "Cô C thân mến, cô cần biết rõ rằng người khiến cô ra nông nỗi này là Bách Nguyên Tú, không phải Triệu Hương Nông. Hơn nữa, người thật sự bị hại là tôi! Là tôi đấy cô nàng ngu ngốc!"
Không thể nhịn được nữa, Triệu Hương Nông lập tức cúp máy.
Mấy phút sau điện thoại lại đổ chuông, Triệu Hương Nông nhận điện thoại.
Sau đó, thật lâu về sau Triệu Hương Nông cũng không thể quên nổi giọng nói đó, giọng nói của Hạ Tiểu Thuần kỳ dị giống âm thanh căn nhà cũ nát giẫy chết trước khi cơn bão quét qua.
"Triệu Hương Nông, tôi hy vọng cô cũng trở thành người không có được hạnh phúc giống như tôi."
Ấn phím tắt máy, Triệu Hương Nông để điện thoại về chỗ cũ. Cô gối đầu lên đầu gối, nghiêng mặt nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ.
Ngày kia cô sẽ kết hôn với Bách Nguyên Tú.
Xác suất hai người cả đời không gặp lại là bao nhiêu? Dân số thể giới đã vượt mức 7 tỷ người, dân số Chicago gần 3 triệu người. Trong bằng đấy người, có nhiều người không còn duyên phận gặp lại nhau. Hôm nay người lái xe motor mà cô nhìn thấy có phải là Tống Ngọc Trạch không? Từ cái nhìn đầu tiên cô đã biết người đó là Tống Ngọc Trạch. Cô đã nói với mình, Bách Nguyên Tú còn đang nắm tay cô đấy, có phải là Tống Ngọc Trạch hay không thì cũng không liên quan đến cô, hai người đã định trước là những người không còn cơ hội qua lại.
Thế nhưng, điều đáng sợ là cô vẫn xuống xe, ánh mắt cô lướt qua dòng người tấp nập vội vã tìm kiếm bóng hình anh. Cô chỉ muốn nhìn thấy người ấy. Cô thầm nói với mình chỉ trộm nhìn một chút thôi.
Nhưng cô không tìm được anh, điều này dấy lên một suy nghĩ điên cuồng trong đầu cô: Đến nhà anh ấy, chỉ nhìn một cái thôi, trộm nhìn một cái thôi.
May là đúng thời khác then chốt, Rice đã nhắc cô phải đến cửa hàng lưu niệm một chuyến.
Triệu Hương Nông nhìn chăm chú màn đêm bên ngoài, thời gian dần trôi, trái tim cô cũng ngày càng trĩu nặng tựa màn đêm. Khẽ thở ra một hơi, Triệu Hương Nông rời khỏi phòng mình. Dọc theo hành lang in dấu những bước chân khẽ khàng của cô, cô đến trước cửa phòng mẹ mình.
Cô bối rối xoắn xuýt ngón tay, nên vào hay không vào đây.
Cuối cùng, giai điệu xưa cũ vang ra từ phòng Lý Nhu khiến cô chùn bước.
Khác với vẻ yên tĩnh ở hành lang này là khu vực trước nhà. Ở nơi đó, đèn đuốc sáng trưng, rất nhiều người đang tập trung ở đó để chuẩn bị cho đám cưới được nhiều người chúc phúc nhất vào thứ bảy. Trong số những người đó, Triệu Hương Nông cũng nhìn thấy dì Thanh.
Triệu Hương Nông thầm thở dài, cô quay lại phòng mình, nằm trên giường ngước mắt nhìn trần nhà. Chuông báo 12 giờ vang lên, từng tiếng chuông gõ vào tim cô.
Lại một ngày nữa trôi qua rồi!
Triệu Hương Nông nhắm mắt lại.
Sáng thứ sáu, đám bạn của Triệu Hương Nông lái những chiếc siêu xe của họ đến Triệu công quán. Họ vô cùng hào hứng, sau các buổi tiệc tùng không ngừng nghỉ cả năm trời thì tiệc độc thân chính là một trong những kiểu tiệc tùng bọn họ thích nhất, bởi vì có thể lấy danh nghĩa chia tay thời kỳ độc thân để thực hiện những cuộc vui không cần tiết chế. Ví dụ như, họ đã chuẩn bị cho Triệu Hương Nông một dàn trai đẹp, dĩ nhiên Bách Nguyên Tú cũng được bọn họ chuẩn bị cho một dàn mỹ nữ để chia tay thời kỳ độc thân.
Triệu Hương Nông biết chơi bời và cô cũng hiểu phải chơi bời như thế nào, bởi vì người biết chơi bời sẽ kết được rất nhiều bạn bè. Ánh hoàng hôn rực rỡ đổ lên nóc căn phòng bằng kính, Triệu Hương Nông uống chút rượu. Đôi môi đỏ thắm khẽ mỉm cười trong bầu không khí thích hợp. Vừa cười cô vừa đánh giá dàn trai đẹp mà cô sở hữu quyền ưu tiên. Trong buổi tiệc độc thân này, cô cần sắm vai một cô nàng cởi mở.
Cuối cùng, cô chọn đại một người rồi đưa anh ta rời khỏi buổi tiệc.
Chiếc xe băng qua con đường sầm uất nhất Chicago nửa tiếng đồng hồ. Trong thời gian này, Triệu Hương Nông hỏi anh chàng mà cô đã chọn bừa ở buổi tiệc: "Anh cần tiền mua bánh xe mới đến mấy nơi như vậy sao?"
Anh chàng vô danh thoáng ngẩn người. Từ vẻ mặt của anh ta, Triệu Hương Nông có thể đoán được người đàn ông này đang nghĩ nát óc để đưa ra câu trả lời khiến cô hài lòng.
"Xuống xe đi." Triệu Hương Nông nói với anh ta.
Màn đêm dần buông, Triệu Hương Nông lái xe quay về Triệu công quán. Ở cửa Triệu công quán, Triệu Hương Nông nhìn thấy Bách Nguyên Tú đứng dựa vào tường bao màu trắng, vãy tay với cô.
Triệu Hương Nông không xuống xe, cô chỉ hạ kính xe xuống.
Bách Nguyên Tú đứng bên ngoài xe.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!