Chương 22: Kế hoạch ngoại tình (02)

Không thể nhẫn nhịn được nữa, cô không còn mặt mũi nào nữa rồi. Cơn giận mà Bách Nguyên Tú gây ra cùng với mùi hương nước hoa của Hạ Tiểu Thuần khiến Triệu Hương Nông làm ra một chuyện.

Cho cái gã kỳ quặc này nếm thử cảm giác đông cứng.

Triệu Hương Nông dồn hết sức, đẩy người đàn ông rơi xuống hồ. Từ lần đầu tiên gặp nhau cô đã như vậy, nói tục, châm biếm sâu cay, không còn một chút hình tượng nào.

Người đàn ông rơi xuống nước tạo ra một tiếng ồn lớn, xen lẫn trong đó là giọng nói hốt hoảng của người đàn ông: Tôi không biết bơi!

Shit! Shit! Shit! Tên khốn này!

Nơi này không một bóng người! Người đàn ông vẫn đang vùng vẫy trong nước!

Đúng là đồ sao chổi! Cắn chặt răng, Triệu Hương Nông cởi chiếc áo choàng ra rồi nhảy xuống hồ.

Quản lý của khu nghỉ dưỡng xuất hiện ở bữa tiệc để báo cho đám nam nữ thanh niên đang quẩy điên cuồng biết: Chủ nhân của bữa tiệc say rượu nên tạm thời đi nghỉ, chúc mọi người chơi vui vẻ.

Trong một căn phòng được cây cổ thụ che khuất nằm sâu bên trong khu nghỉ dưỡng, tiếng củi cháy kêu "Tách tách" trong lò sưởi. Ánh lửa bập bùng chiếu sáng khuôn mặt của đôi nam nữ đang ngồi trên tấm thảm trước lò sưởi. Trên người bọn họ quấn chiếc khăn bông thật dày, quanh người tản ra làn khói mỏng.

Triệu Hương Nông co chân lại, gác cằm lên đầu gối ngây ngẩn nhìn người đàn ông bị cô đẩy xuống hồ, rồi lại được cô lôi lên bờ không lâu trước.

Bây giờ anh ta đang mặc đồng phục của nhân viên phục vụ.

Người đàn ông không nhìn cô. Đôi mắt anh ta nhìn lò sưởi chăm chú, ánh lửa rực rỡ nhảy nhót trong đáy mắt anh ta.

Một số ý nghĩ đang dần lắng đọng lại.

"Trước kia anh từng thấy tôi?" Triệu Hương Nông hỏi.

Người đàn ông quay mặt về phía cô: "Ừm."

"Có lẽ..." Triệu Hương Nông nghiêng đầu: "Anh quen Clara sao? Anh chính là người mà cô ta vẫn đợi vào tối nay? Anh là thịt tươi của Clara mà người ta nói đó hả?"

Danh xưng đó khiến người đàn ông nhíu mày.

"Tôi không phải thịt tươi gì cả, tôi là Tống Ngọc Trạch." Người đàn ông vừa nói vừa viết tên mình lên trên mặt thảm.

Tống Ngọc Trạch! Ngay lập tức Triệu Hương Nông cảm thấy anh ta rất hợp với cái tên này.

"Hơn nữa, tôi và Clara không giống như cô nghĩ đâu." Tống Ngọc Trạch nói: "Cùng Clara xuất hiện ở những bữa tiệc cuối tuần đối với tôi mà nói cũng giống như một công việc làm thêm, giống như làm nhân viên phục vụ trong nhà hàng vậy."

Triệu Hương Nông không để tâm lời của Tống Ngọc Trạch, lúc này, cô rất tò mò một chuyện.

"Cuối tuần trước, tôi đã nghe thấy cuộc trò chuyện của anh và Clara ở trên hành lang." Nói đến chuyện này, Triệu Hương Nông lại chẳng thấy ngượng ngùng chút nào: "Người bị Clara mắng là tên cuồng rình trộm là tôi."

"Tôi biết!" Anh ta nói.

"Clara xuất thân từ gia tộc de Gaulle, năm nào Clara cũng tham gia buổi tiệc của các thiên kim tiểu thư, anh có biết buổi tiệc đó không? Nó đã có lịch sử hơn một trăm năm rồi. Người nhận được thư mời phải có được sự nhất trí thông qua của một trăm vị thiên kim tiểu thư. Năm 14 tuổi, Clara đã nhận được thư mời của bữa tiệc này."

"Cho nên?" Anh ta đáp lại lời giải thích dài lê thê của cô.

Nhìn thấy vẻ mặt của Tống Ngọc Trạch, Triệu Hương Nông biết anh ta không phải gã trai ngờ nghệch, xem ra anh ta cũng biết Clara là ai.

"Cho nên vì sao anh lại từ chối?" Triệu Hương Nông rất tò mò chuyện này.

Lúc này, trong lòng Triệu Hương Nông, Tống Ngọc Trạch chính là gã đàn ông dựa vào tướng mạo để đào mỏ cánh phụ nữ.

Tống Ngọc Trạch hơi nghiêng mặt về phía Triệu Hương Nông: "Đã nghe đến phép tính một cộng một bao giờ chưa?"

Triệu Hương Nông nhíu mày, cô có thể nghe thấy vẻ giễu cợt mơ hồ trong giọng điệu của anh ta

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!