Chương 16: Khởi nguồn của Vườn Địa Đàng (01)

2 giờ chiều, trong phòng vệ sinh VIP ở tầng hai mươi ba của cao ốc khu Golden Coast, Chicago. Triệu Hương Nông cẩn thận kiểm tra xung quanh một vòng, đúng như mong muốn của cô, trong nhà vệ sinh không còn ai khác ngoài cô.

Cô nhìn bản thân trong gương rồi hít sâu một hơi. Đáng chết, bộ lễ phục trên người sắp khiến cô nghẹt thở rồi.

Nửa tiếng nữa Triệu Hương Nông cần đi đến hai cuộc hẹn của mình. Để tiết kiệm thời gian nên cô hẹn hai người kia ở cùng một địa điểm. Một cuộc hẹn ở tầng hai mươi ba, một cuộc hẹn khác ở tầng hai mươi bảy, nếu nói là đi gặp người chi bằng nói là đi đàm phán.

Đối tượng mà cô phải đàm phán là tình nhân của ba mình và bạn gái của vị hôn phu.

Triệu Hương Nông không có thời gian và lòng kiên nhẫn để dây dưa với hai người phụ nữ kia. Vì vậy, cô cần bộ lễ phục trên người để cho đối phương một đòn phủ đầu, từ đó mà giải quyết vấn đề một cách gọn gẽ.

Cô khoác trên người bộ lễ phục màu đen tuyền có đệm vai, thắt eo, dài đến quá đầu gối, phối với chiếc thắt lưng màu đỏ. Chuyên ngành của cô là quan hệ công chúng xử lý khủng hoảng, một trong những yếu tố quan trọng của công việc xử lý khủng hoảng chính là ấn tượng đầu tiên.

Màu đen và màu đỏ kết hợp với nhau sẽ tạo nên hiệu quả bức người.

Ưỡn thẳng lưng, Triệu Hương Nông nhìn khuôn mặt của mình trong gương, một tuần trước cô vừa mới đón sinh nhật lần thứ 24.

Năm 10 tuổi là bước ngoặt trong cuộc đời cô. Cô còn nhớ, đó là một ngày hè, trong mỏ than tối tăm, bé gái đen nhẻm là cô cầm than nắm trong tay. Cô giấu mẹ lén đến làm thêm ở mỏ than, chuyển ba hòn than nắm cô sẽ được trả một xu.

Trong ánh hoàng hôn ngày hè, người đàn ông cao quý đó xuất hiện trước mặt cô và gọi: "Tiểu Nông."

Đó là ba của cô, Triệu Diên Đình.

Kể từ ngày hôm đó, cô từ Lý Hương Nông trở thành Triệu Hương Nông. Cô và người mẹ luôn đau ốm của mình chuyển sang Mỹ. Từ đứa bé trong mỏ than trở thành người thừa kế duy nhất của tỷ phú họ Triệu.

Triệu Hương Nông có một tuổi thơ đầy thiếu thốn, khiến cô thiếu dinh dưỡng trầm trọng, nên cô dậy thì muộn hơn so với những cô gái cùng trang lứa. Khi những cô gái khác đã cao ráo duyên dáng, thì cơ thể cô mới bắt đầu cao lên. Khi những cô gái khác đã tạm biệt vẻ non nớt và đám mụn trứng cá thì cô mới...

Cô gái Triệu Hương Nông 24 tuổi có khuôn mặt hình quả táo, cộng thêm những đường nét phúng phính trẻ con mãi bám lấy cô. Bách Nguyên Tú lúc nào cũng nói nhìn thấy mặt cô là anh ta muốn cắn một cái, anh ta còn nói cắn một cái thì nhất định sẽ nghe thấy tiếng "rộp" giòn giã.

Khi nhắc đến viên minh châu trong tay Triệu Diên Đình, rất nhiều người đã nói tiểu thư nhà họ Triệu giống như cơn gió nhẹ trên cánh đồng vào buổi sớm mai, là que kem Mocha ngọt ngào trong ngày hè.

Đúng là như vậy sao?

Triệu Hương Nông nhếch miệng cười.

Cô khẽ duỗi tay ra chạm vào khuôn mặt được gọi là cây kem Mocha trong gương. Đúng vậy, khuôn mặt của cô quả thực rất dễ lay động lòng người, trong trẻo ngọt ngào, không rành sự đời.

Cũng chỉ có mình cô biết bên dưới vẻ ngây ngô không rành sự đời này là một linh hồn sa đọa.

Triệu Hương Nông ngẩn người nhìn vào gương thật lâu, đến khi âm báo của chiếc điện thoại đặt bên cạnh vang lên thì cô mới hoàn hồn, cô duỗi tay lấy son môi ra.

Sau khi đã tô một lớp son thật đậm, Triệu Hương Nông vẫn chưa hài lòng. Gương mặt cô nhìn rất trẻ con, khi phối với bộ lễ phục trên người và đôi môi đỏ rực, trông cô giống như một con nhóc mặc trộm quần áo của mẹ vậy.

Cô tô thêm một lớp son, kẻ mắt thật đậm, đổi khuyên tai kim cương thành khuyên tai ngọc trai.

Ừm, như này có vẻ ổn hơn rồi! Ít nhất, chỉ cần cô không cụp mắt hay nhếch miệng thì trông cô cũng ra dáng đấy chứ.

Vẫn còn mười lăm phút nữa.

Trong mười lăm phút này, cô cần ôn lại cách nói chuyện với hai đối tượng đàm phán kia, ví dụ như lời nói, biểu cảm hay giọng điệu.

Trên đời này, những người có địa vị càng cao thì càng sợ làm việc không chu đáo. Cái tình tiết cầm tiền đập người trong phim đều là chuyện bịa đặt mà thôi.

Nhìn vào gương, Triệu Hương Nông ôn lại cách nói chuyện và biểu cảm cần thiết, phải nói những gì với người ở tầng hai mươi ba, cần biểu đạt những gì với người ở tầng hai mươi bảy.

Năm phút cuối cùng trong thời gian ôn tập đã xảy ra một chuyện.

Trong gian phòng cuối cùng trong phòng vệ sinh vang lên tiếng chuông điện thoại. Dù chiếc điện thoại đó đã được chuyển về chế độ rung, dù chủ nhân của chiếc điện thoại đã ấn phím tắt nguồn ngay khi điện thoại vừa vang lên, nhưng Triệu Hương Nông vẫn nghe thấy.

Cũng có nghĩa là, trong phòng vệ sinh này còn có một người khác. Nói cách khác, người đó đã nghe sạch những lời cô lẩm nhẩm ban nãy, đương nhiên, cũng bao gồm những lời chửi bậy của cô!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!