Thời điểm mới vừa tiến vào, Tống Ngạn đã nhanh chóng nhìn thoáng qua bố cục của phi thuyền.
Tuy chỉ có thể nhìn thấy được một số nơi, nhưng nhớ không lầm thì đối diện căn phòng này hình như là phòng vệ sinh.
Tống Ngạn tự hỏi hai giây, nhìn tên hải tặc đang nằm trên mặt đất. Cậu không chắc những tên hải tặc còn lại có biết tên hải tặc này đến đây xem xét động tĩnh hay không, quyết định chiến lược câu cá.
Vì vậy, Tống Ngạn thầm xin lỗi vị doanh nhân giàu có kia mà chẳng có chút chân thành, kéo người nằm sải ngay chính giữa phòng, tiếp theo đó cũng kéo tên hải tặc kia qua. Sau khi điều chỉnh tư thế của hai người họ xong, cậu tỏ vẻ chán ghét mà kéo quần của tên hải tặc kia xuống một nửa.
Sau đó, Tống Ngạn tháo máy truyền tin của tên hải tặc, dùng vân tay người ta mở khóa. Cậu di chuyển về phía cửa, dựa sát vào tường, vừa nghe động tĩnh trên hành lang vừa mở máy truyền tin ra.
Tìm kiếm một vòng trong đầu, cậu phát hiện cậu chỉ có thể nhớ được hai dãy số liên lạc: Một là của Phó Vân Tĩnh, hai là của ông ngoại cậu.
Cậu nhanh chóng gửi hai tin nhắn khác nhau đến cho hai người họ.
"Bởi vì đang dùng số liên lạc của người khác, nên không tiện nhận cuộc gọi. Có ai đang ở tinh vực Tây Hà không? Ngạn."
"Ông ngoại, cháu là Tống Ngạn đây. Máy truyền tin của cháu bị hỏng rồi, cháu đang mượn máy truyền tin của người khác. Ông ngoại gửi cháu số liên lạc của Tạ Thần Vũ với ạ, cháu sợ anh ấy không liên lạc được với cháu sẽ nảy sinh lo lắng."
Tin nhắn vừa mới gửi đi tầm một phút, trên hành lang liền truyền đến tiếng bước chân. Tống Ngạn cố ý mở ra một khe hở, lẳng lặng chờ đợi.
Vài giây sau, một tên hải tặc huýt sáo đi vào phòng vệ sinh. Tống Ngạn thầm Chậc một tiếng: Cái tên hải tặc vô dụng này. Cậu đành chờ cho tiếng nước chảy ngừng lại, kéo cửa rộng ra một chút.
Rốt cuộc lần này đã khiến đối phương chú ý.
Tên hải tặc vừa mới bước ra khỏi phòng vệ sinh liền phát hiện nơi này có chút không được bình thường. Hắn cẩn thận mở cửa, ngay sau đó liền bị hiện trường được sắp xếp bên trong thu hút đi toàn bộ sự chú ý. Hắn bước vào trong, chưa kịp nói nửa câu, đã bất tỉnh không còn biết gì nữa.
Tống Ngạn cũng đỡ lấy hắn như hai người kia, miễn cho ngã xuống đất lại phát ra tiếng động quá lớn.
Xem ra, loại chuyện không biết xấu hổ này rất dễ đánh sâu vào tâm lý người xem. Tống Ngạn câu được cá rất hài lòng, quyết định lại câu thêm năm phút nữa.
Cậu đóng cửa lại, lại bắt đầu trông bầu vẽ gáo mà điều chỉnh tư thế của tên hải tặc mới vừa bị đánh ngất kia, sau đó lại quay về phía cửa.
*Trông bầu vẽ gáo (): ở đây ý muốn nói em thụ không có kinh nghiệm (còn trong trắng mà =)), và ẻm chỉ có thể tạo ra hiện trường thông qua những gì em ấy biết từ những nguồn khác chứ không phải tự trải nghiệm.
Cùng lúc đó, Tống Ngạn nhận được một tin nhắn trả lời. Cậu nhanh chóng dùng vân tay hải tặc mở khóa.
Phó Vân Tĩnh: Đừng nói với tôi là cậu cũng đang ở trên chiếc phi thuyền kia đấy. Gửi vị trí cho tôi.
Tống Ngạn không nói hai lời bèn gửi vị trí qua.
Phó Vân Tĩnh thấy cậu không phản bác, liền biết quả nhiên là đoán đúng rồi, hắn hỏi: Hiện tại cậu thế nào?
Tống Ngạn:
Tôi đang ở trên phi thuyền của bọn hải tặc, phi thuyền chở khách đã hạ cánh ở một tinh cầu không người thuộc thiên hà R24. Chắc chắn tín hiệu và hệ thống động lực đã bị phá hỏng rồi.
Trên đó còn có một người bạn của tôi, bọn họ không thể liên lạc với người bên ngoài và cũng không biết bên trong còn lại bao nhiêu dưỡng khí.
Phó Vân Tĩnh: Chú ý an toàn, đừng mạo hiểm.
Tống Ngạn: Rõ.
Cậu thoát ra ngoài xem thử: Vẫn như cũ không có tin nhắn gì của ông ngoại. Có lẽ là vì chênh lệch múi giờ, ông ngoại đang ngủ, hoặc là ông không chú ý đến tin nhắn của một người gửi xa lạ.
Bỗng dưng trong đầu cậu hiện lên hình bóng của Tạ Thần Vũ.
Phi thuyền xảy ra sự cố ồn ào như vậy, với tính cách của Tạ Thần Vũ và dưới tình huống không thể biết được mình đang ở trên chiếc phi thuyền nào, chắc chắn khi thấy được tin tức, anh ấy sẽ chủ động liên lạc với mình.
Cho dù không thấy tin tức thì vị cấp dưới đang hẹn hò với Đậu Mính Mính cũng có thể nhìn thấy được. Sau đó, sẽ bắt đầu đưa ra phỏng đoán rằng có thể mình cũng đang ở trên cùng một chiếc phi thuyền. Cho nên hiện tại, tám phần là Tạ Thần Vũ đã biết mình mất liên lạc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!