Chương 27: Tôi sẽ dùng thân phận thật sự để gặp mặt!

Thành phố này có độ ấm thích hợp, tuy đã vào đông nhưng cũng không quá lạnh.

Cây cối bên ngoài cửa sổ vẫn tươi xanh ngập tràn sức sống. Từ chỗ ngồi nhìn ra, tuy phong cảnh không mấy đẹp đẽ nhưng vẫn hợp lòng người.

Chỉ tiếc hiện tại không người thưởng thức.

Đậu Mính Mính mà đã kể chuyện yêu đương thì sẽ không dừng lại được. Cậu hận không thể mang hết toàn bộ những chi tiết nhỏ nhặt nhất đem ra chiêu cáo thiên hạ, để mọi người có thể cảm nhận được hết tất cả nỗi niềm vui sướng trong lòng cậu lúc bấy giờ.

Người khác vui sướng hay không Tống Ngạn không biết, nhưng chắc chắn Tạ Thần Vũ chẳng vui chẳng sướng gì rồi.

Tống Ngạn an tĩnh cúi đầu ăn cơm, vừa nghe vừa quan sát Tạ Thần Vũ.

Hai phút sau, Tạ Thần Vũ theo bản năng uống một ngụm sữa bò.

Năm phút qua đi, lọ sữa bò kia chỉ còn lại một phần ba.

Nhưng dù vậy vị học sinh xuất sắc này đâu dễ lật mặt. Toàn bộ quá trình, Tạ Thần Vũ đều tung ra dáng vẻ dịu dàng hòa nhã, thậm chí còn thân thiện mà ừ ừ hai tiếng, nói chen vào một vài câu, không để Đậu Mính Mính diễn kịch một mình.

Đậu Mính Mính lập tức càng nói càng hăng, ngay cả những chuyện vặt trong mấy tháng trước cũng mang ra nói.

"Đúng rồi, không phải trong giới thực tế ảo có vòng đu quay tình yêu sao? Vừa mới ra mắt là chúng tôi đi ngồi ngay," Đậu Mính Mính cười ngọt ngào,

"Chúng tôi mặc ấm trà và chén trà á. Anh có biết như vậy có nghĩa là gì không?"

Tạ Thần Vũ cười nói: Là bên em trọn đời.

Đậu Mính Mính kích động:

"Oa, anh thật có hiểu biết nha!"

Tạ Thần Vũ khiêm tốn: Cũng tạm thôi.

Anh mỉm cười cầm lấy lọ nước trái cây nãy giờ vẫn nằm yên không nhúc nhích trên bàn, mở nắp đẩy về phía Đậu Mính Mính,

"Nói cũng lâu rồi, bổ sung chút nước đi."

Đậu Mính Mính liền nghe lời, cầm lấy uống hai ngụm, cuối cùng thì thuyết luận yêu đương mãi vẫn không thấy điểm dừng cũng dừng được một chút rồi.

Tống Ngạn: ……

Chịu thua rồi, tâm phục khẩu phục luôn.

Nhà ăn người đến người đi, phần lớn các nhóm học sinh đi ngang qua bàn của bọn họ đều nhịn không được mà ngoái đầu nhìn sang.

Dù sao thì Tống Ngạn cũng có một chút nổi tiếng trong trường.

Nguyên nhân chính là vì gương mặt đẹp, tính tình cũng tốt, ra vào đều ngồi siêu xe, khiến mọi người không chú ý cũng khó.

Đáng tiếc Tống Ngạn tương đối hướng nội, cũng không thích nói chuyện với nhiều người. Hơn nữa nghe đâu cậu đã kết hôn và đối tượng kết hôn của cậu có độ xứng đôi lên đến 99%, một đám người nghe xong liền chùn bước.

Thế nhưng cái chùn bước này cũng có giới hạn.

Cho tới nay Tống Ngạn vẫn luôn một mình. Ông chồng giám đốc trong truyền thuyết kia chỉ lộ mặt vào ngày khai giảng, từ đó đến nay chẳng xuất hiện thêm một lần nào. Thế nên dần dần có đủ loại suy đoán được dâng lên.

Ví dụ như:

Tống Ngạn thuê vị giám đốc kia là để chắn người theo đuổi, cái gọi là kết hôn và độ xứng đôi 99% đều là giả dối hư ảo.

Ví dụ như:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!