Chương 24: Gặp mặt không?

Đến đây, cư dân mạng đành phải chấp nhận cái tên Kim Diễm này của vị lính mới.

Tạ Thần Vũ cũng nhìn thấy hot search, lúc ấy anh chỉ cảm thấy vị lính mới này rất gầy yếu. Thế nhưng bây giờ gặp được, anh phát hiện vị lính mới này còn gầy hơn, vóc dáng chưa đến 1m8, dường như không giống như một Alpha.

Tống Ngạn cảm nhận được có một ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào cậu, cậu nghiêng đầu nhìn qua.

Tạ Thần Vũ hơi hơi mỉm cười với cậu.

Tống Ngạn lạnh lùng gật đầu, xem như đáp lại.

Rất nhanh sau đó, đám người Du Kình cũng phát hiện ra bọn họ.

Ông chủ đương nhiệm – Phó Vân Tĩnh chủ động chào hỏi: Ông chủ Trần.

Tạ Thần Vũ cười bắt tay với Phó Vân Tĩnh: Ông chủ Phó.

Hai bên còn chưa kịp hàn huyên, chợt nghe thấy một giọng nói u ám vang lên, phá tan bầu không khí yên lặng.

Ông chủ Trần.

Mọi người theo tiếng nhìn qua, người vừa cất tiếng nói là vua của tinh vực Gauze – tướng quân Sâm Đức.

Tướng quân sải bước đi qua, nhìn thẳng vào Tạ Thần Vũ, nói:

"Gần đây ta có nghe được một tin tức, nói rằng ông chủ Trần chính là hung thủ đã giết chết con trai ta. Liệu có đúng như vậy không?"

Tạ Thần Vũ nói: Không đúng đâu ạ.

Tướng quân Sâm Đức yên lặng nhìn chằm chằm vào Tạ Thần Vũ.

Vị vua một cõi này có thân hình cao lớn, mặt mày hung ác, cả người tỏa ra khí chất tàn bạo. Nháy mắt bầu không khí bên trong hành lang như bị bao trùm trong sự yên lặng.

Đám người Du Kình im lặng vây xem.

Đám người Tinh Thần cũng đang nhìn về phía Sâm Đức, vẻ mặt bâng quơ nhẹ nhàng, nhưng có thể thấy được cơ bắp trên tay đang vô cùng căng thẳng.

Tạ Thần Vũ bình tĩnh đối diện với Sâm Đức, thản nhiên cực kỳ.

Khoan nói đến khi ấy anh làm việc vô cùng sạch sẽ, cho dù có bị lộ đuôi, ắt hẳn Sâm Đức sẽ không chờ đến tận bây giờ mới nói.

Nếu gần đây có người phát hiện và biết được sự kiện kia, vậy thì chỉ có hai lựa chọn. Một là báo tin cho Sâm Đức, cầm tiền thưởng chạy lấy người. Hai là sẽ đến đây dọa dẫm anh.

Nếu người đó không màng đến tiền mà vô cùng hận anh, chắc chắn người đó sẽ công khai chứng cứ trên mạng, để anh bại lộ ở trước mặt mọi người, để người nhà và bạn bè của anh bị liên lụy.

Hơn nữa, với tính cách của Sâm Đức, nếu thật sự có chứng cứ, gã sẽ chẳng nhiều lời với anh làm gì, e là đã giết chết anh từ lâu rồi.

Lão Tiền nhìn bọn họ, vừa âm thầm phỉ nhổ: 

Sao hổng giải thích thêm đi ba?, vừa nghiêm túc quan sát sắc mặt của Sâm Đức. Hắn yên lặng tự hỏi: Liệu bây giờ bắt người thì có được tính và được trao thưởng không ta?

Chỉ thấy Sâm Đức mở miệng:

"Dựa vào đâu để ta tin ông?"

"Tôi cũng không biết," Tạ Thần Vũ nói,

"Tôi nhớ lúc xảy ra chuyện, trên mạng có liệt kê ra một dãy cái tên hiềm nghi. Sao tướng quân lại tin tưởng bọn họ không phải là hung thủ?"

Tướng quân Sâm Đức không nói gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!