Chương 13: Lần Tiêm Thuốc Thử Đầu Tiên

Hai người hội hợp ở tinh cầu Lý Túc, cùng chung một tinh vực với tinh cầu Đế Đô.

Đây là điểm dừng chân cuối cùng trong kỳ trăng mật của hai người họ, tinh cầu có độ ấm thích hợp, có bảo vệ hệ sinh thái, trong đó có ba cảnh đẹp được lọt vào top mười cảnh đẹp nhất trong toàn tinh vực.

Hai người mua đồ ở trong cửa hàng tình nhân xong liền đi đến khách sạn thả hành lý, chờ hệ thống AI giặt sạch và sấy khô những bộ quần áo mới mua xong, tiếp theo liền ăn mặc chỉnh tề đi đến các địa điểm có cảnh đẹp để chụp ảnh.

Khi hai người di chuyển đến cảnh đẹp thứ ba, Tống Ngạn nhận được lời mời gọi video đến từ ông Tần, bèn ấn xác nhận lời mời.

Lúc này ở bên phía ông Tần, trời chỉ mới tờ mờ sáng.

Ông vẫn chưa ăn sáng, vừa mới tỉnh dậy lướt mạng một hồi liền thấy ngay một loạt hot search mới.

"Một viên hoàng động thạch cuối cùng trên tinh cầu z103"

"Người mới của Du Kình vừa mới ra nghề đã phong thần" là những từ khóa nằm ở trên đỉnh đầu hot search.

Sau khi xem xong, ông do dự một hồi, cuối cùng vẫn quyết định liên hệ với cháu ngoại.

Video nhanh chóng được kết nối, chỉ thấy Tống Ngạn đang đội một chiếc mũ lưỡi trai, mặc một chiếc áo thun hoạt họa, sau lưng là một biển hoa rộng lớn màu xanh nhạt, vừa lãng mạn mà cũng vừa xinh đẹp, không hề dính líu đến chuyện đào đá vừa rồi.

Ông Tần dừng lại một chút, sau đó ra vẻ tự nhiên hỏi:

"Đang đi chơi với Thần Vũ sao?"

Trong kỳ trăng mật, Tống Ngạn chỉ nhắn tin tán gẫu với ông vài lần, hơn nữa là cách mấy ngày mới nhắn một lần.

Cậu biết sau khi sự kiện thiên thể nhỏ được truyền đi, chắc chắn ông ngoại sẽ nảy sinh nghi ngờ, nên cố ý chọn một ngày khác để Du Kình tung video.

Giờ phút này đây, cậu vô cùng bình tĩnh, cậu chưa kịp mở miệng, Tạ Thần Vũ vốn đã chuyển sang chế độ công tác, chủ động xuất hiện ở trước ống kính, mỉm cười đi tới chào hỏi: Ông ngoại.

Lúc này, ông Tần mới phát hiện hai người đang mặc trang phục tình nhân, đội mũ tình nhân, toàn thân đều toát ra dáng vẻ đang ở trong thời kỳ yêu đương say đắm.

Gánh nặng trong lòng đã được giải tỏa, ông thầm nghĩ, chắc là mình suy nghĩ nhiều rồi, rõ ràng hai đứa nhỏ vẫn đang hưởng kỳ trăng mật mà.

Ông hàn huyên với hai người họ một hồi, cuối cùng lại nói đến một sự kiện:

"Ngày hôm qua viện nghiên cứu có liên hệ ông nói rằng thuốc thử đã được chế tạo xong rồi, trên đường trở về hai cháu thuận tiện ghé qua bên đó tiêm trước một mũi, tốt nhất là nên ở lại một ngày để theo dõi thêm."

Đôi chồng chồng giả tạo đều gật đầu dạ vâng.

Tạ Thần Vũ thấy ông Tần chuyển mắt nhìn sang anh, lập tức tỏ thái độ nói:

"Ông ngoại yên tâm đi, cháu nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Ngạn Ngạn."

Ông Tần biết Tạ Thần Vũ vẫn luôn rất ổn trọng, ông hài lòng, lại dặn dò thêm vài đôi câu, sau đó kết thúc trò chuyện.

Đôi tình nhân im lặng một hồi, tiếp theo Tống Ngạn nhìn về phía Tạ Thần Vũ nói,

"Ai cho phép anh gọi tôi là Ngạn Ngạn?"

Tạ Thần Vũ nói:

"Vậy mới thể hiện được sự gần gũi, phù hợp với dáng vẻ đang trong thời kỳ yêu đương say đắm. Không phải anh Cương Tử của cậu cũng gọi cậu như vậy sao? Thế mà trước kia cậu lại nói anh ta gọi đầy đủ tên của cậu, mặt có đau không? Tôi vẫn còn giữ lịch sử trò chuyện đây này."

Tống Ngạn tỏ vẻ chán ghét, trên mặt như đang viết

"Anh có thể so được với anh Cương Tử nhà tôi sao?".

Tạ Thần Vũ hơi hơi mỉm cười, quyết định phải Có phúc cùng hưởng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!