Chương 34: (Vô Đề)

Rắn nhỏ, hoặc là Olderhain cúi đầu nhìn bản thân, phát hiện mình bây giờ chẳng ra gì, nhỏ xíu, còn không lớn bằng vợ nữa.

Olderhain đã dần tỉnh lại từ lúc Giản Dụ đến hành tinh này, ban đầu sẽ thỉnh thoảng bị hôn mê, để rắn nhỏ chiếm thế thượng phong, hắn cũng không nhớ quá rõ thời kì làm rắn nhỏ của mình lắm.

Sau đó ngày nào Giản Dụ cũng hát cho hắn nghe, Olderhain tự cảm giác được vết thương sâu trong cơ thể dần tốt hơn, cũng để hắn nhớ lại tất cả những gì xảy ra khi là rắn nhỏ.

Nghĩ đến việc rắn nhỏ được hôn mà mình còn chưa được, Olderhain hơi không vui.

Hắn quên mất nụ hôn dưới đáy biển kia, mà chỉ muốn lấy lại nụ hôn Giản Dụ đã cho rắn nhỏ.

Đáng tiếc lòng lớn nhưng cơ thể tí hon, rắn nhỏ dài có một mét dù mọc thêm chân cũng không phải đối thủ của Giản Dụ.

Đã vậy còn bị Giản Dụ chê, bảo hắn nằm đàng hoàng, nếu không sẽ đưa về hoàng cung.

Vì vậy, lúc Giản Dụ đang né tránh những tuyển thủ khác, rắn nhỏ chỉ có thể buồn bực nằm trên cổ cậu, đầu khoác lên vai cậu, không làm được gì.

Rắn nhỏ có thể vào nơi cuộc thi diễn ra là vì nó được xem là thú cưng vô hại, nếu như nó khiến người khác biết mình có thể tấn công, chưa cần Giản Dụ đưa về, ban tổ chức cuộc thi đã buộc cậu ngừng thi trước.

Trên thực tế, nếu không phải rắn nhỏ lớn nhanh như thổi dưới cầu livestream, các khán giả sẽ cho rằng Giản Dụ đổi con rắn khác.

May mà nó rất ngoan trước mặt Giản Dụ, còn biết làm nũng nên mọi người cũng chấp nhận con rắn này, bên cuộc thi quyết định quan sát thêm.

Nhiệm vụ vừa được giao, bầu không khí giữa các tuyển thủ càng gấp gáp hơn, cuối cùng cũng đến ngày giao nhiệm vụ thứ ba, đã có một số lượng lớn tuyển thủ bị loại.

Mà trên bảng xếp hạng, điểm của Giản Dụ và Siti đuổi nhau sát sao vô cùng.

Giản Dụ cũng không gấp gáp, thời gian cuộc thi còn dài, có Siti thu hút sự chú ý của mọi người hộ cậu thì càng tốt.

Siti là quán quân cuộc thi trước, mặt mũi thế nào ai cũng biết, chỉ có Giản Dụ, hai mươi ngày trôi qua mà không ai biết cậu ở đâu, trông như thế nào.

Akin giữ đúng lời hứa không tiết lộ thông tin của Giản Dụ, Muron và Rauch bị loại vào ngày thứ tư sau khi nhiệm vụ thứ hai được giao.

Càng ngày càng có nhiều tuyển thủ bị loại, thành phố bắt đầu trống đi, có tuyển thủ muốn độc chiếm một thành phố nên tắt cầu lơ lửng, kết quả không chỉ phá hư nút cất cầu lơ lửng, còn bị trừ một mớ điểm, rớt hạng.

Đến đây mọi người mới biết, không được phép phá hư thành phố, lớn hay nhỏ gì cũng không được.

Giản Dụ vẫn ở lại thành phố ban đầu, cậu đến một căn nhà đã bị các tuyển thủ lục soát ra, im lặng chờ đợi.

Quang não rung lên, nhiệm vụ thứ ba xuất hiện.

"Xin hãy bảo vệ thành phố thật tốt."

Nội dung nhiệm vụ ít ỏi xuất hiện, chỉ có vài chữ này, không có miêu tả gì.

Các tuyển thủ nhận nhiệm vụ không rõ ràng lớn tiếng lên án cuộc thi, mắng ban tổ chức Cúp Đốm Lửa không phải người.

Các khán giả xem livestream cũng bắt đầu đoán mục đích cái nhiệm vụ này là gì.

Tối hôm đó, bọn họ liền biết đáp án.

Có lẽ sóng êm biển lặng quá nhiều ngày khiến cảnh giác của các tuyển thủ giảm xuống, bọn họ quên mất cơn mưa như trút nước vào ngày đầu tiên, đến tận khi sấm sét đánh xuống, phần lớn vẫn không phản ứng kịp.

Tiếng sấm nổ bên tai, tia sét ba người trưởng thành cũng không ôm xuể bổ xuống thành phố.

Gió lốc mạnh hơn cả ngày đầu tiên, có xu hướng phát triển thành bão.

Tầng mây âm u bao phủ thành phố lơ lửng, để con người cảm thấy, bọn họ nhỏ bé vô cùng trước thiên tai.

Lồng bảo vệ vàng ngày càng yếu lóe lên, cuối cùng bể nát trong tay một tia sét.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!