Chương 3: (Vô Đề)

Người trước mặt cậu là quốc vương Đế quốc, cậu lại làm mấy hành động trái pháp luật trước mặt người ta, mắt Giản Dụ lóe lên, cậu không cảm thấy ngại ngùng gì, nhưng lý trí bảo cậu nên nói gì đó để cứu vãn tình hình.

Có thể do cậu xuyên đến nên rất thiếu kiến thức mấy phương diện này, nghĩ thật lâu cũng không biết nên nói gì, mắt cậu liếc qua liếc lại giữa Olderhainerhain và Hefter, cuối cùng Giản Dụ vẫn quyết định nhìn chằm chằm Olderhain.

Ngày xưa khi cậu nhìn chằm chằm thuộc hạ của mình, bọn họ sẽ tự động giải quyết hết tất cả, thậm chí còn rất tích cực.

Mặc dù không biết nguyên lý đằng sau, nhưng có thể giải quyết vấn đề là được.

Có thể Olderhain không phải thuộc hạ của mình, cách này…. chắc cũng có tác dụng ha?

Thấy ánh mắt Giản Dụ đang rời khỏi Hefter, Olderhain mới cất ánh mắt uy hiếp của mình lại, hơn nữa còn cảm thấy đây là một chuyện vô cùng bình thường.

Không có con rồng nào có thể bỏ qua việc bạn lữ định mệnh của mình nhìn người khác.

Vừa quay đầu đã thấy Giản Dụ nhìn chằm chằm mình, cơ thể Olderhain lập tức căng cứng, em ấy nhìn gì? Chẳng lẽ em ấy thấy bộ dạng vừa rồi của hắn?

Rất nhanh sau đó Olderhain đã phát hiện đôi mắt của Giản Dụ vô cùng bình tĩnh, bên trong không có chút giao động nào, nhưng khi đối diện với đôi mắt xanh lam như biển khơi kia, có là thần thánh cũng không thể từ chối.

Huống chi chủ nhân đôi mắt đó lại đẹp đến vậy, khiến người khác nguyện nhảy vào dầu sôi lửa bỏng vì cậu.

Olderhain thấy mình nên nói gì đó, nhưng vừa mở miệng lại nói: "…A Dụ, ta gọi em như thế được không?"

Giản Dụ gật đầu tỏ vẻ không để ý, cậu không quan tâm mấy chuyện xưng hô này, đồng thời ý thức được chuyện mình đã giải quyết xong chuyện giật dây quốc vương phạm pháp.

A…thì ra biện pháp này hữu dụng đến vậy.

Người có vấn đề trong việc giao tiếp Giản Dụ chớp mắt mấy cái, quyết định sau này gặp phải chuyện không dễ giải quyết sẽ nhìn chằm chằm người ta, nếu nhìn lực không giải quyết được thì mình dùng võ lực.

"A Dụ, em không phải người Đế quốc này đúng không?"

Thấy Giản Dụ sau khi biết thân phận mình cũng không có vẻ gì là sợ hãi, gương mặt kia vẫn bình tĩnh như vậy, mặc dù không biết rõ lý do vì sao nhưng Olderhain vẫn hưng phấn chớp mắt một cái.

Olderhain Teas, cái tên này người người nhà nhà ở Đế quốc Teas không ai không biết, đây là một vị quân vương tàn nhẫn giết chết toàn bộ hoàng thất, giẫm lên máu thịt xương cốt người khác để lên ngôi, tính tình tàn bạo ác độc.

Có thể trước khi Olderhain trở thành bạo quân, hắn cũng là một chiến thần ra đời trong quân đội, sức mạnh của hắn sâu không lường được, cũng là người dẫn dắt binh lính đẩy lùi hung thú hắc ám, bảo vệ mái ấm của hàng triệu người dân nơi đây.

Vì vậy người Đế quốc có thể nói là vừa yêu vừa hận hắn, đánh giá trên mạng ngân hà không bao giờ giống nhau, cộng thêm Olderhain rất ít khi để lộ ảnh hình thú của mình nên ai cũng đồn rằng hắn đang bị quỷ ám.

Nghe thấy Olderhain hỏi mình, Giản Dụ gật đầu, cậu không định che giấu chuyện mình không phải người nơi này, dù sao manh mối để lại quá nhiều.

Đích đến của đường hầm không gian kia nằm dưới biển, đáng tiếc thế giới này không có cư dân dưới biển nào, những con cá kia cũng chỉ có thể trao đổi bình thường, bất đắc dĩ, Giản Dụ đành lên bờ.

Cậu không quen với cuộc sống trên bờ, trị an của hành tinh cậu đến cũng không tốt, với gương mặt của mình, chưa được bao lâu cậu đã bị theo dõi.

Khi đó Giản Dụ vẫn còn lơ mơ với ngôn ngữ nơi đây, nhưng nhìn là biết đối phương không phải nguời tốt lành gì, vì thế cậu tương kế tựu kế.

Kế hoạch ban đầu của Giản Dụ là lách luật để có thân phận bất hợp pháp, ai ngờ đối phương bí mật đưa cậu đến thủ đô, định bán cho quý tộc ở đây.

Kết quả quân đội dưới quyền quốc vương đã sớm quan sát đám cướp vũ trụ chuyên buôn lậu này rất lâu rồi, vừa đến đã bị hốt trọn cả ổ.

Mặc dù kết quả cuối cùng vẫn có được thân phận, thậm chí còn hợp pháp, nhưng quá trình qua tay quá nhiều người, sợ rằng hắn cũng đã biết ban đầu cậu không hiểu được ngôn ngữ nơi này.

May mà vũ trụ bao la rộng lớn, ngoại trừ Đế quốc Teas ra cũng có không ít quốc gia nho nhỏ khác, vì vậy không ai bất ngờ chuyện Giản Dụ không hiểu ngôn ngữ.

"Vậy em có định về không?" Lúc hỏi câu này, Olderhain nhìn chằm chằm Giản Dụ, bàn tay dưới gầm bàn nắm chặt đến mức nổi cả gân xanh, hắn sợ mình nghe được câu trả lời không mong muốn.

Do dự một chút, Giản Dụ quyết định nói thật: "Tạm thời chưa có ý định này." Dù sao cũng chưa tìm được ngọc đồng sinh.

Cho dù có tìm được thì về cũng là cả một quá trình, cậu có thể may mắn đi xuyên cơn bão không gian một lần không có nghĩa lần thứ hai vẫn có thể toàn mạng trở ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!