Thật may vì Olderhain không có khả năng đọc suy nghĩ, nếu không tinh thần lực hắn lại bạo động.
Cuối cùng, người đàn ông kia lẫn những đứa trẻ được cứu khỏi phòng thí nghiệm đều được mang về thủ đô để chuyên gia trông coi.
Tinh thần lực của đám con nít đều còn, chữa trị kịp thời có lẽ sẽ hồi phục được.
Dấu vết của phòng thí nghiệm Noah đứt đoạn ở đây, nếu bảo không tức giận chắc chắn là giả.
Nghe được mấy cụm từ mới, Giản Dụ đang đám chìm trong suy nghĩ nhẹ giọng nói: "…. Có lẽ, không phải người của phòng thí nghiệm Noah?"
Nói xong, Giản Dụ im lặng một chốc, nhặt nhạnh những gì có thể nói về người kia để nói cho Olderhain.
"Gã ta tên là Mori, đến từ một nơi với tôi, lẽ ra gã ta phải chết rồi mới đúng."
"Gã hiểu rõ nhất là ám chỉ tinh thần, nhưng phải làm liên tục với mục tiêu trong một khoảng thời gian dài mà không bị gián đoạn mới có thể thành công, không thể điều khiển một số lượng lớn người cùng một lúc."
Giọng Giản Dụ bình tĩnh, không hề có ý châm biếm, chỉ tường thuật đơn thuần.
Điều bây giờ cậu muốn biết nhất là, tại sao Mori còn sống?
Cậu có thể cảm nhận được hơi thở của ngọc đồng sinh trên người người đàn ông kia, nhưng trong người người đàn ông không có bất cứ thứ gì, ngọc đồng sinh không thể bị dung hợp, đây chỉ là con mồi gã ta thả ra.
"Theo khía cạnh nào đó….. gã ta rất ghét người của phòng thí nghiệm, vì bọn họ không đồng quan niệm mới hắn."
Còn quan niệm gì thì Giản Dụ không quan tâm.
Cho nên, cậu có thể xác nhận phòng thí nghiệm Noah đã bị lôi ra làm lá chắn trong chuyện lần này.
"Vậy hoàng hậu…. ngài không phải người của phòng thí nghiệm Noah ư?"
Căn phòng im lặng hồi lâu, cuối cùng cá voi sát thủ lên tiếng.
Cái ghế hoàng hậu của Đế quốc không phải là người có độ xứng đôi cao nào cũng ngồi được, cho dù có độ xứng đôi 100% và vị bệ hạ tính tình thất thường kia nhất quyết đòi kết hôn thì thuộc hạ như bọn họ vẫn phải đi điều tra.
Ban đầu, cá voi sát thủ chính là người Hefter phái đi bí mật điều tra, nên người của đội hộ vệ cũng hiểu chút chút với thân phận của Giản Dụ.
Giản Dụ nghe vậy thì nghi ngờ nhìn cá voi sát thủ: "Tất nhiên là không."
Trừ phi phòng thí nghiệm Noah cũng có thể vượt qua gió bão không gian giống Giản Dụ, nếu không đừng hòng liên quan gì đến cậu.
"….À." Cá voi sát thủ không nói nữa, thế những gì bọn họ lo lắng từ trước đến giờ công cốc rồi?
Rất là mất mát đấy biết không?
Anh lặng lẽ hé mắt nhìn bệ hạ, người đàn ông cao lớn kia im lặng đứng sau lưng Giản Dụ khiến người khác không thể biết hắn đang nghĩ gì.
Giản Dụ không nghĩ những chuyện này không có gì không nói được, huống chi biểu hiện của cậu hôm nay lạ thường như vậy, chắc chắn bọn họ cũng đã đoán được: "Tôi ngày xưa…. cũng từng bị ám chỉ tinh thần, chẳng qua bây giờ đã hết."
Mười mấy năm dài đằng đẵng cô đọng lại trong một câu nói hời hợt: "Chỉ là tôi không biết tại sao Mori lại có thể đến được đây, đất nước của tôi cách nơi này…. rất xa."
Với tố chất cơ thể của người kia, nếu vượt qua đường hầm không gian với cậu thì gã phải chết lần thứ hai rồi mới đúng.
Tuy giọng đều đều nhưng Giản Dụ vẫn cảm thấy không vui, cảm thấy Mori là âm hồn bất tán.
"Vậy em thành ra thế này là do gã ta gây nên?"
Olderhain lên tiếng, bàn tay trống không chạm lên má Giản Dụ, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve mặt cậu, Giản Dụ hơi co lại theo bản năng, hơi nhột.
Melika và cá voi sát thủ nhìn nhau, im lặng mang người đàn ông không nhúc nhích gì kia ra ngoài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!