Bên này, Giản Dụ vừa ra khỏi phòng đã thấy Kaka mới đổi cơ thể mới, vẫn cao khoảng nửa người, cơ thể tròn vo màu hồng phấn, bên trên rắc đầy kim tuyến lấp lánh, rất thu hút ánh mắt cùa người khác.
Thấy Giản Dụ ra khỏi phòng, màn hình của Kaka xuất hiện biểu cảm hoảng sợ, tất cả đường cong trên màn hình của nó đều có màu hồng phấn: "Hoàng hậu, tối hôm qua tuyệt vời chứ?"
Nghĩ đến giấc ngủ ngon lành tối hôm qua, Giản Dụ gật đầu.
Sau đó, màn hình của Kaka chập chờn liên tục như bị lỗi, đồng thời giọng máy cũng không như thường ngày: "…. Không….. không ngờ bệ hạ lại ở dưới."
Giản Dụ chả hiểu gì: "?"
Olderhain vừa mới đi ra sau khi thoát khỏi cảm giác thất vọng vì quyến rũ không thành: "…"
"Kaka, sao cậu xấu vậy?" Olderhain nghiến răng nghiến lợi: "Mới lật tổ meka lên à?"
Meka là loài động vật sinh sống ở nơi biển cạn, bề ngoài giống sứa, cả cơ thể một màu hồng phấn, lúc sợ hãi sẽ phun chất lỏng cùng màu với màu da của mình ra, hơn nữa chất lỏng đó rất khó rửa sạch.
Từng đứng đầu bảng mười màu hồng phái nam Tinh Tế thích nhất hai chục năm.
Nhưng mà trước đó, nó đã giữ vững thứ hạng của mình trong bảng mười màu hồng phái nữ ghét nhất ba mươi năm.
Nhiêu đó cũng đủ thấy màu này xấu đến thế nào.
Kaka cũng không cảm thấy vậy, nó đi vòng vòng: "Bệ hạ, ngài không có gu gì cả, hoàng hậu có đánh giá gì đâu."
"Hơn nữa đây là màu tượng trưng cho tình yêu! Thần đã đặc biệt chuẩn bị cho ngày hôm nay đó!"
Nói xong, Kaka và Olderhain đồng thời nhìn về phía Giản Dụ.
Giản Dụ vẫn chưa phản ứng kịp: "…?"
Hai đôi mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Giản Dụ cứ như đang đợi cậu phát biểu gì đó.
Trong mắt Giản Dụ, Kaka có chơi màu xanh cắm sừng cậu cũng không nói gì chứ đừng nói cái màu hồng nam tánh này, nhưng cậu cho rằng đây là khác loài dẫn đến gu thẩm mỹ khác nhau.
Định nói giúp Olderhain một câu, nhưng hôm qua Kaka đã giúp cậu quản lý livestream, hai người ai cũng tốt với cậu nên Giản Dụ lựa chọn đánh trống lảng.
"…Tôi muốn ăn sáng."
Cách đổi đề tài sượng trân.
Nhưng nhìn thấy đôi mắt như biển cả kia, ai có thể từ chối đây? Ít nhất người có thể từ chối vẫn chưa xuất hiện.
Olderhain lên tiếng trước: "Đi thôi, hôm qua ta đã dặn đầu bếp nấu vài món."
Kaka theo sát: "Hoàng hậu, ngài muốn thần đọc tin tức cho ngài không?"
Olderhain nhìn Kaka, thấy Giản Dụ đi đầu hình như không chú ý đến bọn họ nên liếc mắt uy hiếp: "Tốt nhất cậu nên đổi cơ thể khác, ta thấy màu đen tốt lắm rồi."
"Không, bệ hạ, người máy cũng có quyền lựa chọn, xin thứ lỗi vì thần không thể nghe lệnh này của ngài." Kaka cũng nhỏ giọng trả lời, dùng cái giọng như kẻ gian để đáp lại Olderhain.
Giản Dụ đi đằng trước nghe hết tất cả: "….Ừ."
Trong vài phút giây, Giản Dụ cảm thấy mình như quay lại cung điện của mình, thư ký trưởng và hộ vệ trưởng cũng y như vậy, suốt ngày cứ trổ tài tạo hiệu ứng ngàn cá thét gào.
Đây chẳng lẽ là lời nguyền ồn ào dành riêng cho hoàng cung?
Giản Dụ vừa muốn một cung điện yên tĩnh một chút, vừa nghĩ ồn ào vậy cũng không tệ.
Hai suy nghĩ mâu thuẫn với nhau này khiến cậu đến tận khi ngồi xuống ghế rồi vẫn không giải thích được tại sao.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!