Chương 46: Vô Tri

Tần Chiến giơ cao cánh tay, hô lớn:

"Nguyện vì quận chúa tận trung đến chết!"

Giọng hắn vang như chuông lớn, lập tức châm ngòi cho khí huyết sôi trào của toàn bộ binh sĩ.

"Nguyện vì quận chúa tận trung đến chết!"

Tiếng hô chấn động cả trường luyện võ, chiến mã cũng ngẩng đầu, hí vang đầy hào khí.

Một thời gian dài, không khí quân doanh chưa từng bừng bừng chiến ý đến thế!

Giang Thiệu Hoa ánh mắt rực sáng, đợi đến khi đám thân binh lặng xuống đôi chút, liền dõng dạc ra lệnh:

"Giương cờ, xuất phát!"

Tần Hổ, Mạnh Tam Bảo cùng các thiếu niên thân binh dạ vang, thúc ngựa lao lên trước, giương cao lá cờ của Nam Dương vương phủ.

Lá cờ lớn lấy sắc đỏ làm nền, chính giữa thêu một con giao long uy phong lẫm lẫm.

Đây chính là chiến kỳ mà Nam Dương vương sinh thời từng sử dụng.

Lúc này, cờ lớn tung bay trong gió, phần đuôi kêu phần phật, tựa như con giao long trên cờ sống lại, vẫy vùng trong không trung.

Giang Thiệu Hoa giục ngựa tiến lên, vừa ngẩng đầu liền thấy giao long kỳ, trong đầu chợt lóe lên gương mặt từ ái của gia gia.

Sống mũi nàng bỗng chốc cay xè.

Nhưng nàng nhanh chóng kìm nén cảm xúc, hai chân nhẹ nhàng thúc vào bụng ngựa, chiến mã lập tức tung vó tiến về phía trước.

Một trăm thân binh mở đường phía trước, một trăm thân binh bảo vệ hai bên, Tần Chiến dẫn theo sáu trăm tinh binh cận vệ yểm hậu, còn Lưu Hằng Xương cùng hai trăm binh sĩ từ Tam Doanh giữ vị trí đoạn hậu.

Mỗi người hai ngựa, tổng cộng hai ngàn chiến mã cùng phi nước đại.

Cát bụi mù mịt, mặt đất rung chuyển, chim chóc trong rừng ven đường cũng vì tiếng động mà hoảng sợ bay tán loạn.

Cảnh tượng ấy, máu nóng cũng phải sôi trào!

Tống Uyên luôn theo sát quận chúa, thỉnh thoảng liếc nhìn sắc mặt nàng.

Đi được hơn mười dặm, thấy nàng vẫn bình thản như cũ, hắn mới yên tâm đôi chút.

Từ đây đến Lệ huyện, phi nhanh cũng phải mất ba ngày.

Hành quân gấp rút, không biết quận chúa có thể chịu nổi hay không.

Quy tắc hành quân, cứ đi hai mươi dặm thì dừng lại nghỉ ngơi nửa canh giờ.

Không chỉ thân binh, mà cả chiến mã cũng cần uống nước, ăn cỏ và đậu để hồi phục thể lực.

Bữa ăn vội vàng chỉ có bánh bột khô và nước sôi để nguội.

Mỗi người còn được phát thêm một miếng dưa muối và một khối thịt cỡ nắm tay.

Đây là quân lương tiêu chuẩn của binh sĩ.

Nhưng đến phiên Giang Thiệu Hoa, khẩu phần ăn lại phong phú hơn nhiều.

Ngân Chu tay xách một bọc lớn, khuôn mặt đỏ bừng vì nặng nề.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!