Mỗi ngày đều phải đến thỉnh an quận chúa?
Trước đây, chẳng phải vẫn luôn không cho ba mẹ con nàng xuất hiện, tránh để quận chúa nhìn thấy lại chướng mắt hay sao?
Sao bây giờ đột nhiên lại thay đổi chủ ý?
Mai di nương gần như tưởng mình nghe nhầm, theo bản năng ngẩng đầu lên, đúng lúc bắt gặp ánh mắt lạnh băng của Lữ Xuân.
Nàng ta lập tức cúi đầu, vội vàng đáp:
"Dạ, thiếp thân tuân lệnh."
Lữ Dĩnh dồn hết can đảm hỏi phụ thân:
"Phụ thân, nếu đại tỷ không muốn gặp chúng con thì sao?"
Tâm trạng Lữ Xuân vốn đã không tốt, đối với con trai cũng chẳng còn kiên nhẫn như trước, giọng nói lạnh lùng:
"Không muốn gặp thì cứ đứng chờ ngoài cửa.
Chờ đến khi nó chịu gặp thì thôi."
Ông ta muốn xem thử, Giang Thiệu Hoa định làm thế nào với hai đứa đệ muội yếu đuối và một nữ nhân đáng thương đây?
Nàng không nể mặt ông ta?
Vậy thì ông ta sẽ khiến nàng khó chịu!
Lữ Dĩnh có chút bất an, nhỏ giọng nói:
"Phụ thân, đại tỷ có khi nào sẽ không vui không?"
Lữ Xuân lập tức sa sầm mặt:
"Cứ làm theo lời ta dặn."
Lữ Dĩnh từ nhỏ đã được dạy phải hiếu thuận nghe lời, không dám nói thêm, chỉ lặng lẽ gật đầu.
Lữ Nhược Hoa tuổi còn nhỏ, chưa hiểu chuyện, hồn nhiên hỏi:
"Con có thể chơi cùng đại tỷ không?"
Mai di nương giật mình, vội vã bịt miệng con gái:
"Quận chúa mỗi ngày bận rộn, sao có thời gian chơi với con?"
Quận chúa Giang Thiệu Hoa phải lo chính sự, quản lý vương phủ, triệu tập thuộc quan nghị sự.
Còn phụ thân của quận chúa thì sao?
Cả ngày chỉ đọc sách, ngắm hoa, nhàn nhã vô sự.
Ánh mắt Lữ Xuân càng trở nên thâm trầm.
Sau khi Mai di nương và hai đứa trẻ lui xuống, ông ta lập tức gọi một gã thân tín tới, thấp giọng căn dặn:
"Đi đến cổng vương phủ, nếu có tin từ Phương Tuyền, lập tức bẩm báo với ta."
Nửa canh giờ sau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!