Chương 43: Cũng chỉ là một đêm mà thôi.

Trừ bố mẹ và anh trai. 

Thông tin về Diệp Bắc Minh đều được ghi rõ ràng bên trong 

Tuổi tử vong ghi là mười tám. 

"Tôi đã điều tra rõ ràng, người làm chuyện này đúng là vua Giang Nam và nhà họ Triệu", Hàn Nguyệt chậm rãi nói: "Nhưng nhà họ Triệu cũng không phải kẻ đứng sau chủ mưu. Triệu Nhị Thần chỉ là kẻ thu dọn hiện trường, vơ vét chút tài sản của nhà họ Diệp mà thôi, không hơn". 

"Phần tài liệu này do vua Giang Nam cho người tạo ra, điều này tôi tra rõ!" 

"Còn về mạng lưới quan hệ thì mặt khác, bên cạnh vua Giang Nam có hai võ giả cấp Thiên được cung phụng, một người tên là Hồng Tiếu, một người là Hồng Ngũ, toàn bộ đều chết dưới tay anh". 

"Chúng tôi đã điều tra về vua Giang Nam, ông ta tòng quân bốn mươi hai năm, không thù hay oán gì với nhà họ Diệp". 

"Ông ta trấn thủ Giang Nam mười lăm năm cũng chẳng mâu thuẫn gì với nhà họ Diệp". 

"Năm năm trước, nhà họ Diệp chỉ là một gia đình khá giả, không được coi là đại gia nữa, vậy sao lại có ân oán với vua Giang Nam?" 

"Nhưng năm năm trước, vào một ngày, hai người do vua Giang Nam cung phụng đột nhập nhà họ Diệp, chẳng lẽ chỉ là do họ Diệp xui xẻo?" 

Cũng chỉ là một đêm mà thôi. 

Nhà họ Hàn nhanh chóng biết chân tướng. 

Họ có thể nhìn ra chân tướng dựa vào năng lực của mình 

Nếu để cho Diệp Bắc Minh đi thăm dò, e là khó biết được chi tiết bên trong. 

Diệp Bắc Minh lại lật một tờ. 

Giọng Hàn Nguyệt vẫn bình đạm như nước: "Tôi phát hiện được ghi chép toàn bộ cuộc trò chuyện của vua Gang Nam trước khi thảm án nhà họ Diệp xảy ra một ngày, một cuộc gọi đặc biệt đã được gọi cho vua Giang Nam…" 

"Người đó…" 

Nói tới đây, Hàn Nguyệt ngừng lại. 

Diệp Bắc Minh cũng đã đọc tới, trên trang giấy kia cho ghi một dấu "?" thật to đằng sau thông tin người gọi cho vua Giang Nam. 

"Chiến thần Lăng Phong à?", Diệp Bắc Minh híp mắt. 

Hàn Nguyệt giật mình, cô ta vốn định úp mở một chút chứ không nói hết cho Diệp Bắc Minh biết. 

Nhưng thật không ngờ Diệp Bắc Minh lại đoán ra. 

Cô ta chỉ có thể gật đầu: "Phải, là chiến thần Lăng Phong!" 

"Ông ta thật sự có liên quan tới cái chết của bố mẹ tôi sao?", Diệp Bắc Minh híp mắt, trong lóe lên tia sáng. 

Hàn Nguyệt im lặng một lát mới lên tiếng: "Thần y Diệp, đến đây thì tôi không tra thêm được gì nữa!" 

"Một đêm không đủ!" 

"Nhưng mà…" 

Cô ta lại tạm ngừng, trong mắt đẹp hiện lên tia kiêu ngạo: "Nếu anh ra tay cứu ông nội tôi thì không phải nhà họ Hàn không dám tra!" 

Chiến thần Lăng Phong là quan tổng đốc điều hành các tỉnh đông nam. 

Kiểm soát các tỉnh Giang Đông, Giang Nam, Giang Bắc, Kim Lăng, bốn vị vua đều nằm trong vòng quản chế của ông ta. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!