Rốt cuộc Thẩm Huyền Quân đã vướng phải thứ gì? Con suối đó hắn cũng rơi xuống mà? Y không kêu thành tiếng trong sợ hãi mà nỉ non đau đớn, một loại đau đớn không biết cách nào cứu chữa cho y, giết chết thứ đeo bám kia.
Tưởng Hoàng cố giữ bình tĩnh ôm chặt người sưởi ấm, tay lần mò bắt mạch.
Mạch tượng rất yếu trong cơn lo lắng hắn hầu như không xác định dược đành cắn môi bế người lên. Biết đâu chạm phải thứ gì không sạch sẽ trong chùa, rời đi nhanh chóng vẫn hơn. Nếu bây giờ thẳng tay đánh ngất người hắn cũng không cần khổ sở nhiều như thế, nhưng nhìn chiếc cổ nhỏ nhắn kia chỉ sợ lỡ tay đánh gãy.
Cứ giãy thế này hắn muốn bế cũng không được.
Lồng ngực y buốt lạnh, hơi lạnh theo cổ họng phát ra hai chữ: Thương Hải.
Bàn tay y run run kéo được góc áo hắn hơi nắm lại như xem đó là chỗ dựa không chịu buông.
Sắc mặt y trắng bệch hai chữ kia như rút cạn sức lực, tay chân buông thõng, chỉ có miệng không ngừng mấp máy trán đổ đầy mồ hôi. Lồng ngực phập phồng mệt mỏi cả những giọng nước mắt đang lặng lẽ rơi.
"Ca ca, ta là Tưởng Hoàng."
Mặt y vẫn tái mét hoang mang kéo hắn, khóc ngày càng nhiều.
Tưởng Hoàng không nhịn được đưa tay nhéo mặt y một cái thật đau: "Ca ca, có chuột!!!"
Người kia vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, miệng rên rỉ: "... Đau."
Tưởng Hoàng căng hỏi: "Đau ở đâu? Nói ta biết ngươi sao rồi."
Hắn vạch tay vạch chân y lên nhìn không thấy gì bất thường ngoài da thịt trắng noãn. Tưởng Hoàng đành nuốt xuống sợ hãi tay cứ chần chừ bên thắt lưng y, miệng lẩm bẩm: "Ta không có ý, ta không cố ý..."
Hắn kéo thắt lưng của y lỏng ra, thần kinh của hắn chịu kích thích quá lớn chỗ nào đó hơi nóng lên. Thắt lưng tháo ra xong hắn cởi áo lần mò xem có vết thương hay chú trớ gì trên người y hay không? Có lẽ vì quần áo bị cởi ra người nọ hơi lạnh nên rên nhiều hơn, hắn càng nghe tiếng thở dốc càng muốn chửi thề.
Trước ngực không có, dưới bụng không có, bên eo không có... đùi cũng không có.
Tưởng Hoàng cố lật y lại kiểm tra, bỗng thấy ngực đau nhói bản thân lại bị đạp xuống giường.
Thẩm Huyền Quân đưa tay sờ ngực lại sờ trúng da thịt trơn nhẵn, toàn thân nóng bừng bừng vội vàng chỉnh lại y phục che kín người, không biết vừa rồi hắn đã nhìn thấy gì, càng nghĩ càng hỗ thẹn.
Tưởng Hoàng ho khụ khụ: "Ta chỉ muốn tìm vết thương hay ác trớ bám trên người ca ca thôi. Vừa rồi ca ca mơ thấy ác mộng nãy sinh ảo giác." Tránh y cho hắn một nhát kiếm chết tươi Tưởng Hoàng tỏ ra đáng thương: "Ca ca gặp ác mộng đòi bóp chết ta, ta..."
Y biết mình hay mơ thấy ác mộng, thứ nhớ được đều là mảnh vụn vỡ nát nhưng chưa bao giờ y bóp cổ Lan Tường
- người luôn ở gần nhất là những đêm mưa.
"Không có vết thương là tốt rồi."
Thẩm Huyền Quân tạm tin lời hắn vội khoác áo muốn ra ngoài, Tưởng Hoàng muốn đi theo bị y đóng sầm cửa suýt làm gãy mũi. Gió lạnh mang hương hoa thổi đến, ánh trăng bàng bạc soi đường cho thiếu niên mặt mũi như tranh khí độ nho nhã, tay nâng một đóa đỗ quyên lên kiểm tra.
Lúc y chăm chú quan sát suy nghĩ gì đó cả người đều toát lên sự nhã nhặn hiếm có. Nhớ đến cái giếng mà hòa thượng lúc sáng đã nói, bảo là không nhớ gì mà biết rõ đó là tiếng kinh liên thiên chứ không phải tiếng gió? Đã cố y nhắc đến giếng kia thì y cũng xem qua một chuyến.
Thẩm Huyền Quân dán sát người vào thành giếng, mượn chút ánh trăng nhìn cho rõ cái giếng này
Vừa nhìn xuống giếng cạn đã thấy bên dưới có một nữ tử đang ngồi bệch khóc. Cô ta thấy có người liền run bần bật khóc thất thanh. Nơi này vắng vẻ tiêu điều một cô nương lại bị giam dưới giếng khóa xích giữ chặt, nói không có vấn đề ai tin.
"Cô nương, đừng sợ ta..."
Thẩm Huyền Quân bỗng thấy chơi vơi cả người ngã ập xuống nước lạnh cóng.
Vừa rồi không phải là giếng cạn sao?
Trên đỉnh đầu loáng thoáng nghe thấy tiếng đá lấp giếng, trong màn nước Thẩm Huyền Quân nghe tiếng cười nữ tử ghê rợn. Y thở hổn hển giãy giụa trong nước, bám thành giếng, giếng toàn rên trơn trượt. Xương cốt lạnh đến cứng đờ, từ nhỏ y đã cực kỳ sợ nước, sư phụ vô phương giúp y tập bơi sau nhiều lần ác ý quăn y xuống hồ.
Chỉ cần xuống nước tứ chi của y liền không linh hoạt, giống như một căn bệnh đã có khi mới lọt lòng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!