Chương 10: Công Tôn Tiên Sinh Bị Bắt Cóc (thượng)

Công Tôn tiên sinh bị bắt cóc! (Thượng)

* * *

Lời của tác giả: Ngoại truyện này xảy ra sau Hái hoa án, cũng là sau khi Tiểu Miêu đã biết được giới tính của Tiểu Kim.

Về phần thời gian, khụ, thỉnh xem nhẹ đi.Sớm trong nhộn nhịp cánh hoa bay;

Băng thanh ngọc đọng ngàn dặm bạc;

Tuyết trắng giọt châu vạn núi ngàn;

Cành quỳnh xanh biếc đợi xuân sang.

Hương xuân lành lạnh vừa trở mình, hàng dãy núi cao phủ đầy tuyết trắng xóa, cây băng hoa bạc, đẹp không sao tả xiết. Trên đường núi xa xa, hai bóng người hối hả bước đi, trong đó có một vị nam tử trên dưới bốn mươi, lưng vác theo gói đồ, mặt mang nét mệt mỏi, mày rậm mắt dài, trên chòm râu dài một thước vương đầy tuyết trắng, lúc này đang tiếp cận làm quen với người bên cạnh.

"May mà gặp được huynh đài, nếu không Lý mỗ còn không biết phải lạc trong đường núi này bao lâu nữa!"

"Một mình trên đường đi thì đúng là cô quạnh, có thể gặp được người đồng hành cũng là chuyện may mắn." Người đáp lời toàn thân nho sam, khuôn mặt trắng nõn như ngọc, mắt phượng mang ý cười, ba sợi râu mảnh bay bay trước ngực, cả người bao phủ phong thái nho nhã.

"Tại hạ họ Lý tên Đức, là một tiên sinh dạy học trong thành Khai Phong, không biết huynh đài xưng hô thế nào?" Nam tử tên Lý Đức hỏi.

"Tại hạ tiện danh không đáng nhắc đến, Lý huynh không cần lưu tâm." Tiên sinh mặt ngọc cười nhạt trả lời.

"Cũng đúng, cũng đúng!" Lý Đức cười gượng hai tiếng: "Có câu quân tử chi giao nhạt như nước (*) —

- Vậy xin hỏi huynh đài, đây là chỗ nào, cách Khai Phong còn xa lắm không?"

(*) Tình cảm giao hảo của quân tử nhạt nhẽo như nước lã, còn tình cảm giao hảo của kẻ tiểu nhân thì ngọt ngào như rượu ngọt. Ý chỉ tình cảm của người quân tử tuy nhạt nhẽo nhưng lâu dài thân thiết, còn tình cảm của kẻ tiểu nhân thì ngọt ngào nhưng dễ đoạn tuyệt. (Theo Bách Khoa Tri Thức)

"Nơi này ở trong phạm vi huyện Thanh Điền, cách Khai Phong chỉ năm mươi dặm." Tiên sinh mặt ngọc đáp lời.

"Hả, huyện Thanh Điền —-" Lý Đức đột nhiên trợn to hai mắt, kêu lên kinh hoàng: "Cái gì, chỗ này là trong phạm vi huyện Thanh Điền?"

"Phía trước năm dặm chính là thị trấn Thanh Điền, có chuyện gì sao?" Tiên sinh mặt ngọc ngẩn ra, hỏi.

"Mau mau mau! Huynh đài, chúng ta phải cấp tốc rời khỏi đây!" Lý Đức không rảnh phân bua, lập tức lôi kéo tiên sinh mặt ngọc đi nhanh hơn, mặt đầy hoảng sợ.

"Lý huynh?" Tiên sinh mặt ngọc vô cùng khó hiểu: "Vì sao lại hoảng sợ như thế?"

"Huynh đài không biết sao?!" Lý Đức kinh hô, trừng đôi mắt sợ hãi quét qua bốn phía, nuốt nuốt nước miếng nói: "Gần huyện Thanh Điền này có rất nhiều cướp, giết người cướp của, cường đoạt con gái nhà lành, không chuyện ác nào là không làm ra!"

"Cướp ư?!" Tiên sinh mặt ngọc hơi trừng to mắt phượng: "Sao có thể? Mặc dù Huyện Thanh Điền này cách Khai Phong năm mươi dặm, nhưng cũng thuộc quản lý của Khai Phong phủ, dân chúng từ trước đến nay chất phác thuần lương, an bình hòa thuận, sao lại có cướp lộng hành?"

"Huynh đài là người bên ngoài tới đúng không?" Lý Đức trừng mắt hỏi lại.

Tiên sinh mặt ngọc lắc đầu: "Tại hạ đã ở lâu trong Khai Phong phủ."

"Vậy ngươi rời khỏi Khai Phong mấy tháng rồi?"

"Sao..." Tiên sinh mặt ngọc giật mình: "Tại hạ về quê thăm nhà đã ba tháng ..."

"Vậy thì đúng rồi!" Lý Đức cao giọng nói: "Bọn cướp ở huyện Thanh Điền này mới nổi ra hai tháng trước, được xưng là Hắc Phong trại, có hai tên đương gia võ nghệ cao cường xuất quỷ nhập thần, gọi là 'Hắc phong song sát'!"

"Hắc phong song sát?" Tiên sinh mặt ngọc nghe vậy không khỏi nhíu mày.

Lý Đức gật đầu tới tấp, lại nuốt một miệng nước miếng, nhỏ giọng nói: "Đại đương gia tên là Hắc Thiên Vương, thân cao tám thước, võ nghệ cao cường, một thanh đao bát quái chín khuyên (*) xuất thần nhập hóa, dũng mãnh phi thường, không kẻ nào địch lại; nhị đương gia Hắc Hổ thì càng mạnh mẽ vô cùng, một thanh diệp đao to tướng vung chém khắp thiên hạ, không có địch thủ."

"Chẳng lẽ huyện lệnh Thanh Điền lại để mặc cho bọn cướp này tác loạn?" Sắc mặt của tiên sinh mặt ngọc tối xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!