Hai chân Lee Minhyung sững lại, tai như ù ù đi, tay định mở cửa cũng lơ lửng giữa không trung. Hắn cố xác định lại những gì mình vừa nghe thấy, chắc chắn là giọng của Ryu Minseok, phòng bệnh cũng ghi rõ tên "Kim Kwanghee". Sau câu nói ấy, bên trong tuyệt nhiên không phát ra một tiếng động nào.
Nhưng ngay khi Lee Minhyung vừa quyết định quay người đi thì hắn lại đột nhiên nghe thấy giọng của Ryu Minseok.
3
"Em thích anh... nhưng đó không phải tình yêu. Em luôn coi anh như một người anh trai, giống như anh Hyukkyu, trước giờ vẫn luôn như vậy..."
3
"Dừng lại ngay Ryu Minseok, em đang nói cái gì vậy chứ?"
"Anh, em là đang nói sự thật. Chúng ta quen biết nhau lâu như thế, cảm xúc của em như thế nào em tự biết được..."
"Chính vì quen biết nhau lâu nên anh càng khẳng định được mối quan hệ của chúng ta không chỉ dừng ở đó..."
Kim Kwanghee dường như mất bình tĩnh, âm lượng cũng lớn hơn.
"Ryu Minseok, em trước đây đã nói thích anh bao nhiêu, làm sao có thể nói là không phải yêu? Hay là vì Lee Minhyung, vì thằng nhóc đó..."
"Anh Kwanghee, đừng lôi người khác vào."
"Vậy em cảm thấy anh có thể chấp nhận được loại chuyện này sao? Rốt cuộc là vì lí do gì?"
Ryu Minseok thở dài, cuối cùng quay người đi.
"Anh nghỉ ngơi trước đi, em phải về, không thể để cậu ấy đợi lâu được."
"Ryu Minseok..."
Ryu Minseok vừa mở cửa ra, liền nhìn thấy Lee Minhyung đang đứng ở đó.
Lee Minhyung nhìn nó, rồi nhìn vào Kim Kwanghee vẫn đang đứng đằng sau.
"Xin chào, em tới đón Minseok."
"Cậu..."
"Tớ chờ lâu quá nên lên đây xem sao, vừa mới lên thôi."
"Vừa mới lên sao?"
"Phải."
Kim Kwanghee nhíu mày.
"Minseok..."
Ryu Minseok quay người vào trong rồi cúi đầu, sau đó đóng cửa lại.
"Anh nghỉ ngơi đi. Chúng ta về thôi."
Kim Kwanghee vốn còn muốn đuổi theo, nhưng vừa đi được mấy bước liền ngã xuống đất, ho liên tục. Anh cảm thấy cổ họng mình nóng rát, lại thấy có một thứ chất lỏng âm ấp chảy xuống tay. Kim Kwanghee nhìn xuống, liền nhăn mặt chạy vào phòng vệ sinh. Quần áo bây giờ dính toàn là máu, Kim Kwanghee ho đến đỏ cả mặt, đau đớn mà ôm lấy ngực.
Kim Hyukkyu ở đằng kia nhận được tin nhắn của Ryu Minseok, liền đi tới bệnh viên Kim Kwanghee, vừa mở cửa ra đã thấy Kim Kwanghee ngồi trong phòng vệ sinh, xung quanh toàn là máu.
"Này, em có sao không đấy, sao lại thành ra như này rồi?"
Kim Kwanghee vẫn ngồi nhìn Kim Hyukkyu, cười nhạt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!