Lee Sanghyeok ngồi giữa bàn ăn, nhìn bên trái là Lee Minhyung và Choi Wooje, bên phải là Moon Hyeonjoon với Ryu Minseok, đứa nào đứa nấy cũng chúi mũi vào ăn, nhưng bầu không khí thì rất lạ.
Mới mấy hôm trước thì là Moon Hyeonjoon với Choi Wooje, bây giờ tụi nó bình thường thì lại đến Lee Minhyung với Ryu Minseok.
Sáng nay cả team có buổi tập luyện, Lee Minhyung trong lúc chơi game cũng lầm lì chẳng nói một tiếng nào, lúc bị Ryu Minseok nhắc nhở cũng chỉ gật đầu cho qua chứ cũng không thèm trả lời. Lúc xuống phòng ăn trưa, Ryu Minseok còn có lòng tốt hỏi hắn muốn ăn gì để lấy giùm, hắn vậy mà cũng không thèm trả lời liền trực tiếp tự đi lấy đồ ăn. Moon Hyeonjoon chứng kiến một màn này cũng phát sợ.
"Minhyung, mày với Minseok sao đấy?"
"Không có gì."
Lời này trẻ con nó cũng không thèm tin.
Lee Sanghyeok ban đầu còn cho rằng mấy chuyện này chỉ ngày một ngày hai là hết, ai ngờ gần một tuần rồi vãn không thấy Lee Minhyung nói chuyện với Ryu Minseok
Kim Hyukkyu, Kim Kwanghee với Ryu Minseok mãi mới có thời gian rảnh để hẹn nhau đi uống nước, kết quả lại nhìn thấy Ryu Minseok ngồi gặm ống hút cả buổi, mặt mày cứ xị ra.
Kim Hyukkyu đá vào chân nó một cái.
"Làm sao đấy?"
Ryu Minseok ngẩng lên, thở dài một tiếng rồi nói.
"Này, hai anh... có bao giờ cảm thấy khó chịu khi người ta không nói chuyện với mình không?"
"Là sao?"
Ryu Minseok nghiêng đầu gãi gãi.
"Thì... thì là ý mặt chữ đấy. Một người bạn của em, lúc trước thì lúc nào cũng bám lấy em nói chuyện, dạo gần đây cậu ấy bị làm sao í, em gọi cũng chẳng thèm thưa."
Kim Hyukkyu đã nghe Jeong Jihoon kể về chuyện hôm trước gặp Lee Minhyung, cười cười nhìn Ryu Minseok.
"Cậu bạn đó lơ em à?"
"Hử? À, đúng rồi đó, chính xác là thế đó. Lúc trước chơi game thì nói hoài, bây giờ em gọi cũng chẳng thèm thưa."
"Bạn chơi game cơ à? Biết ai rồi nhé."
1
Ryu Minseok nhăn mặt, đá vào chân Kim Hyukkyu một cái.
"Anh quan tâm cái đó làm gì? Trả lời câu hỏi của em đi. Mà người khô khan như anh thì biết gì chứ, anh Kwanghee, anh mau nói đi."
Kim Kwanghee ngẩng đầu lên, lát sau mới nói.
"Sao phải khó chịu chứ. Cậu bạn đó chỉ là không biết trân trọng em thôi. Không nói chuyện với cậu ta thì nói với người khác, còn hai đứa anh đây, sao phải khó chịu."
"Nhưng mà không hiểu sao em lại thấy thế..."
"Mặc kệ đi, quan tâm làm gì, mày đâu phải thiếu bạn bè. Thích thì về DRX, anh cho mày nói chuyện cả ngày."
"Anh nói cái gì đấy?"
Ryu Minseok thở dài.
Nó ngồi đó một lúc rồi về trụ sở trước. Chỉ còn Kim Hyukkyu với Kim Kwanghee ngồi lại.
"Em biết nó nói đến ai nên mới trả lời như thế đúng không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!