Gần ngày thi đấu, phòng tập luyện chung hầu như lúc nào cũng sáng đèn. Lee Minhyung và Moon Hyeonjoon thậm chí còn ăn ngủ luôn ở đây chẳng thèm về phòng. Một phần là vì Lee Minhyung đang tăng cường độ tập luyện của mình lên, phần khác là vì chân của Moon Hyeonjoon không đi lại được nhiều, thành ra cả hai người ở luôn ở đây.
Ryu Minseok mang hai phần cơm lên trên phòng, đặt một hộp xuống trước mặt Moon Hyeonjoon.
"Của mày đây."
"Gì lại bông cải nữa?"
"Ăn vào cho cái chân của mày bình thường lại đi."
Ryu Minseok ngứa chân đá nhẹ vào chân Moon Hyeonjoon một cái rồi ngồi xuống đối diện.
Lee Minhyung cũng đi ra ngồi bên cạnh.
"Không có của tớ à?"
"À, Choi Wooje cầm kia kìa."
Choi Wooje đi đằng sau, cũng cầm một hộp cơm, đưa cho Lee Minhyung.
"Quý hóa quá, xin cảm ơn."
Bốn người bọn họ ngồi ăn cơm ở bàn giữa phòng, chỉ có hai cái ghế sofa đối diện nhau. Lee Minhyung và Ryu Minseok ngồi một bên, bên kia là Moon Hyeonjoon đang ngồi. Choi Wooje nhìn một lúc rồi chen luôn vào khoảng trống nhỏ bên cạnh Ryu Minseok.
"Đm, mày không thấy chật à?"
"Vậy thì anh sang bên kia đi."
Lee Minhyung nhăn mặt hừ một tiếng rồi đi sang ngồi cạnh Moon Hyeonjoon.
Ryu Minseok và Lee Minhyung vẫn nói chuyện với nhau bình thường về game, chỉ có Moon Hyeonjoon và Choi Wooje vẫn cắm mặt vào ăn. Choi Wooje thỉnh thoảng còn ngẩng lên nhìn, lại thấy Moon Hyeonjoon cũng chuẩn bị nhìn lên, lại bắt đầu cúi xuống nhét mấy miếng cơm vào miệng nhai.
"Khụ... khụ..."
"Ăn chậm thôi, có ai thèm giành của mày đâu. Lấy cho nó chai nước đi."
Moon Hyeonjoon với sang bên cạnh lấy chai nước giơ ra, Choi Wooje vẫn không quan tâm, tiếp tục nhai cơm. Lee Minhyung bất đắc dĩ phải cầm rồi đưa ra cho nó.
"Uống."
Choi Wooje giờ mới ngẩng lên cầm chai nước uống, tay còn vuốt vuốt ngực.
Ryu Minseok hết nhìn Moon Hyeonjoon rồi lại nhìn Choi Wooje, vẫn là cảm thấy mình nên yên lặng thì tốt nhất.
Bae Seongwoong ngồi một bên ăn với Lee Sanghyeok cúi đầu nói nhỏ.
"Hai đứa nó làm sao đấy?"
"Hai đứa nào?"
"Đứa đường trên với đứa đi rừng. Lúc nãy tập luyện Moon Hyeonjoon còn chẳng thèm lên trên top, phải nhắc nó mới xuống. Mà lúc nó lên top rồi, Choi Wooje lại đi ra chỗ khác. Bây giờ thì lại như này đây, giận dỗi nhau hay gì à?"
"Hỏi nhầm người rồi."
Ryu Minseok gần nửa đêm đột nhiên không ngủ được lại đi loanh quanh ngoài hành lang, đột nhiên lại thấy bóng người bên ngoài.
"Minhyung?"
Lee Minhyung còn đang ngồi xổm bên ngoài đột nhiên nghe tiếng cửa liền quay lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!